“Cảm ơn anh, em thực sự rất thích.” Cố Kiều cười nói, trong lòng lại nghĩ thầm chẳng lẽ là do mình suy nghĩ quá nhiều. Tại sao cô lại có cảm giác khi Tần Dược giúp mình đeo đồng hồ lên thì mặt mày anh lại trịnh trọng tựa như chú rể đang trao nhẫn cưới cho cô dâu trong hôn lễ ở đời sau thế nhỉ?
“Đi thôi nào.” Còn không đợi Cố Kiều nghĩ ra nguyên nhân thì Tần Dược đã một lần nữa nắm lấy tay cô rời đi.
Hai người rời đi rất nhanh nên không nghe thấy ở đằng sau có một cô gái đang oán giận: “Anh nhìn chồng nhà người ta đi, xem người ta tri kỷ như thế nào. Vừa dắt tay vợ rồi lại mua đồng hồ cho, đã vậy còn xách hết đồ đạc vừa mới mua vì sợ vợ mình mệt mỏi nữa. Anh mua cho em một bình kem dưỡng da thôi mà cũng sợ mẹ anh tức giận, rốt cuộc thì trong lòng anh có còn yêu em nữa không thế?”
Cô gái này cảm thấy cực kỳ buồn bực. Vốn dĩ cô vẫn cảm thấy đối tượng kết hôn của mình cũng không tệ chút nào, bây giờ vừa so sánh với đồng chí quân nhân lúc nãy thì đúng là kém hơn hoàn toàn mà!
Lúc này Cố Kiều và Tần Dược đã cùng nhau đi tới tiệm cơm quốc doanh, sau khi mỗi người ăn một bát sủi cảo xong thì người tới đón bọn họ đã đến.
Tài xế tên Tiểu Phùng, là lính cần vụ của Tần Dược. Trông cậu khoảng tầm hai mươi mấy tuổi, vừa xuống xe liền tươi cười chào hỏi: “Chào chị dâu ạ.”
Một tuần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-to-doi-chieu-me-ke-trong-van-nien-dai/467001/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.