Họ vốn có thiện cảm với Lâm Uyển vì loại thảo dược cô giới thiệu để chữa thấp khớp cho bà con trong thôn rất hiệu quả. Thêm nữa, cô còn là người dẫn đầu các chiến dịch diệt ruồi, muỗi, rệp... Quả thật là một bác sĩ tốt, có trách nhiệm!
Nhân cơ hội này, Lâm Uyển rút nhanh một cây kim khác, đ.â.m thẳng vào huyệt nội quan trên cổ tay phải của bà Lục, miệng hét lên:
"Đừng cử động! Nếu cây kim bị gãy, nó sẽ theo m.á.u lan khắp cơ thể, mà nếu đến tim thì... xong đời!"
Lời nói của cô như một lời nguyền khiến đám người anh cả Lục đứng sững tại chỗ. Họ không dám động đậy, mặt mày trắng bệch.
Tay Lâm Uyển di chuyển nhanh nhẹn, từng động tác chuẩn xác đến đáng kinh ngạc. Cô không hề do dự, nhận huyệt chính xác và châm kim một cách thuần thục. Thế nhưng, hôm nay cô không châm cứu để chữa bệnh. Không chỉ khiến bà Lục đau, mà còn đau đến gấp đôi!
Bà Lục cảm nhận từng cơn đau nhói chạy khắp người, đau đến mức không kiềm chế được, bật khóc quỷ khóc sói gào.
Lục Tâm Liên khóc rống lên, lao tới định ngăn cản nhưng bị Lâm Uyển quát lớn:
"Tôi đang cứu mẹ chồng! Các người làm cái gì vậy? Nếu làm trễ nải việc chữa bệnh, mẹ có mệnh hệ gì thì các người chịu trách nhiệm được không? Nếu không chữa được, tôi sẽ dùng chính trái tim mình thay cho mẹ. Các người dám làm không?"
Dáng vẻ mạnh mẽ của Lâm Uyển khiến tất cả đứng hình. Lục Chính Hành nhân cơ hội đẩy anh cả Lục ra xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3823006/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.