Lâm Uyển bật cười, đáp:
"Tiểu khả ái, mi đúng là biết cách tâng bốc. Nếu hai chúng ta cùng mở sạp hàng, chắc chắn sẽ mê hoặc được cả thế giới."
999 nghiêm túc khẳng định:
"Ký chủ, Tiểu Cửu nói thật lòng, không hề lừa dối cô đâu!"
Lâm Uyển nhếch mép cười:
"Thế mi đoán xem tôi có tin không?"
Khi cô về đến nhà, mẹ Lâm đã chuẩn bị xong bữa tối và đang định đi tìm cô.
Dù bữa cơm khá đơn giản, mẹ Lâm vẫn cố gắng nấu thật ngon. Một nồi canh trứng cà chua bốc khói nghi ngút, lớp mỡ vàng óng ánh nổi trên bề mặt trông cực kỳ hấp dẫn. Bà còn luộc riêng một quả trứng gà để trước mặt Tiểu Minh Quang, dịu dàng bảo:
"Ăn đi con, bổ lắm."
Cậu nhóc múc một miếng nhỏ, sau đó không động đến nữa. Dù mẹ Lâm cố gắng đưa cho, Minh Quang vẫn lắc đầu từ chối. Thay vào đó, cậu chỉ yên lặng ăn cơm với bánh ngô và một ít canh.
Mẹ Lâm nhìn thằng bé, khẽ thở dài:
"Thằng bé này thật là hiểu chuyện."
Lâm Uyển xoa đầu em trai, nhẹ nhàng nói:
"Ăn no rồi thì ra ngoài chơi đi."
Minh Quang nhanh chóng dọn chén đũa, rồi chạy đến ngồi xổm trước mặt chú chó nhỏ Ôn Nhu, tò mò mở to mắt nhìn nó, vẻ mặt đầy hứng thú.
Sau bữa tối, Lâm Uyển lấy ra mấy cuốn sách cũ được khâu bằng chỉ, đặt trước mặt hệ thống để 999 ghi nhớ giúp.
Những cuốn sách này chứa đựng các ca bệnh và phương thuốc mà ông nội của Chu Triều Sinh đã cẩn thận ghi chép lại qua nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822811/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.