Anh không giấu nổi vẻ nghi ngờ. Nhà anh, từ ông nội đến cha đều biết một chút đông y, nhưng đến lượt anh thì chẳng tiếp thu được gì. Anh không tin Lâm Uyển, một người mới đến, lại có thể giỏi hơn. Nhưng sau khi chứng kiến cô châm cứu, xoa bóp, lấy m.á.u cho bệnh nhân một cách bài bản, hiệu quả rõ ràng, anh cũng không thể phủ nhận hoàn toàn.
Lâm Uyển cười nhẹ:
"Tôi đã nói là mình tự học rồi. Anh nghĩ thời gian ở đây tôi chỉ để thở thôi sao?"
Chu Triều Sinh á khẩu, không đáp được.
Anh lục trong ngăn kéo, lấy ra mấy quyển sổ cũ kỹ, gáy sách được khâu lại bằng chỉ, rồi đặt lên bàn. Anh nói:
"Nếu cô đã chọn đi con đường này, thì xem mấy cái này đi."
Chu Triều Sinh trước giờ luôn cảm thấy đông y không hiệu quả, tây y mới là tương lai. Nhưng tận mắt thấy Lâm Uyển chỉ dùng mấy cây kim châm cứu mà làm đám bà thím hết kêu đau, anh bắt đầu nghĩ có lẽ đông y cũng không vô dụng như anh tưởng.
Lâm Uyển nhìn đống sổ ngạc nhiên:
"Cho tôi sao? Đây chắc là đồ gia truyền nhà anh."
Chu Triều Sinh nhếch mép:
"Tôi biết ngay là cô không đọc hiểu được đâu."
Lâm Uyển cầm lấy, mỉm cười:
"Cảm ơn nhé. Tôi đọc xong sẽ trả lại anh."
Chu Triều Sinh định nói không cần trả, vì anh cũng chẳng dùng đến, nhưng cuối cùng lại nuốt lời vào trong. Anh muốn xem thử cô có thể thật sự học được hay chỉ nói cho oai.
Cầm sổ sách trong tay, Lâm Uyển quay về nhà mẹ đẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822810/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.