Chú ba đọc một mạch không sót món nào, mỗi câu như d.a.o cứa vào mặt nhà bác cả.
Triệu Toàn Mĩ như phát điên, hét lên đến khản cổ:
"Nói bậy! Con bé nó cho chúng tôi! Chúng tôi đã dùng hạ lễ cho thằng ba rồi, làm gì còn nữa!"
Chu Tự Cường không nhịn được, quát lớn:
"Khốn kiếp! Sính lễ của Uyển Uyển dựa vào cái gì mà các người dùng làm hạ lễ cho thằng ba nhà các người?"
Anh quay sang nhìn Lâm Uyển, trong lòng tràn đầy tức giận thay cô. Hồi đó, khi anh hỏi cô về sính lễ, cô chỉ nói rằng bác cả khó khăn, đối xử tốt với cô nên cô muốn giúp lại. Nhưng không ngờ, nhà bác cả lại ngang nhiên chiếm đoạt hết mọi thứ.
Giờ thì khác! Uyển Uyển đã đứng lên đòi lại công bằng.
Dưới áp lực của các cán bộ và Lục Chính Đình, bác cả Lâm chỉ còn cách nén giận, mau chóng chuẩn bị đồ đạc. Nhưng những thứ như lương thực, hoa quả khô, đường và vải thì dễ tìm, còn những món khác thì khó khăn hơn.
Kế toán Lâm cười mỉm, ánh mắt gian xảo:
"Không sao, trả bằng tiền, lương thực, hay công điểm đều được. Không đủ thì tính công điểm."
Ông lấy cây bút cài trên túi áo n.g.ự.c trái, mở sổ ra, nhanh chóng tính toán. Sau đó, ông đọc to từng khoản, từng món, rõ ràng và rành rọt, khiến cả nhà bác cả Lâm không thể phản bác.
Giá cả được tính toán công bằng, rõ ràng, món nào cần phiếu thì bù thêm tiền tương ứng với giá trị của phiếu đó.
Lục Chính Đình cầm bản ghi chép lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822754/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.