Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Dung Phương lạnh lùng đáp: “Trước thì có tội ngược đãi, giờ thì có tội này, bà không hại chết tôi thì không chịu được đúng không?”
Niên Xuân Hoa bắt gặp ánh mắt của cô ấy thì có chút sợ sệt, nhưng ngay lập tức ngẩng đầu lên, bà ta có phúc khí, Trần Dung Phương thì có phúc khí gì chứ? Bà ta cần gì phải hại Trần Dung Phương? Trần Dung Phương đã không còn để ý tới bà ta, cô ấy mở chiếc túi da rắn ra, nhìn mọi người xung quanh nói: “Số lá dâu này đều là trong sạch, đường đường chính chính tôi mang về.”
“Đây đều là số lá dâu tôi hái tích trữ từ trước, lá dâu vào mùa thu thường khô, chúng ta đều biết rằng tằm không thể ăn lá dâu có dính nước, nhưng con tằm lại không thích ăn lá dâu quá khô. Trước đây khi tôi hái lá dâu, tôi sẽ cho chúng vào túi da rắn và rưới một ít nước lên trên, qua một đến hai đêm thì mang ra, những lá dâu này không có nước trên bề mặt, lại còn tươi, dùng để nuôi tằm là tốt nhất.”
“Bà ngoại tôi từng là thợ thêu cho người khác, việc cho ăn và nuôi tằm bà đều biết cả, thời gian này gia đình tôi có nhiều chuyện, tôi bận bịu quá nên tôi đã nghĩ đến cách này, lúc trước tôi cũng đã có nói qua với đội trưởng đội nghề phu rồi, họ cũng đã đồng ý.”
“Tôi không đoán được hôm nay trời sẽ mưa, nhưng mưa mùa thu thường rất thất thường, không thể vì trời mưa mà để tằm đói được, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-gai-phuc-doan/4380116/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.