Không phải những người đàn ông miệng ngọt như mật trước đây đều lừa gạt con gái như thế này sao? Chỉ là ngoài mặt giả vờ dịu dàng mà thôi, có khi sau lưng đã mập mờ với vô số người phụ nữ rồi ấy chứ.
Dương Mẫn Thanh thật sự đúng là bị cái gì đó nhập vào người rồi.
“Mẫn Thanh, trước đây cậu đâu phải người như thế này đâu!”
“Hiểu Hiểu, cậu đừng khuyên mình nữa, mình chỉ muốn đi gặp anh ấy một lần để xem xem anh ấy trông như thế nào thôi.” Vẻ mặt của Dương Mẫn Thanh cực kỳ trầm tĩnh, cũng chẳng giống như bị nhập vào người như lời Chu Hiểu Hiểu nói. Thực sự là cô chỉ muốn đi gặp người đàn ông tên “Phong” kia một lần mà thôi.
Cô thực sự cảm thấy vô cùng hứng thú với anh ấy.
“Mẫn Thanh, sao mình cứ có cảm giác là anh ta lừa gạt cậu ấy. Mình nghe cậu miêu tả mà cứ cảm thấy như anh ta đang lừa cậu vậy.”
“Hay là anh ta cố tình trêu chọc cậu? Lỡ như ngay cả việc gửi nhầm thư lúc trước cũng đều là cố ý thì sao?”
Dương Mẫn Thanh: “Sao anh ấy có thể cố ý lừa mình được? Mình mới là người chủ động muốn gặp mặt chứ có phải anh ấy chủ động tới gặp mình đâu.”
“Anh ấy nói anh ấy vừa mới bị thương nên đanh phải dưỡng bệnh.”
Chu Hiểu Hiểu cảm thấy người đàn ông tên “Phong” này cực kỳ không đáng tin, bèn nhỏ giọng nói: “Chờ tới lúc hai người gặp mặt, có khi ngay cả cái gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626872/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.