Tạ Minh Đồ mua hai túi bột mì trở về, lại lấy thêm chút rau dưa, Tô Hiểu Mạn đúng là bội phục anh.
“Về sau lúc nào anh ở nhà thì việc đi mua đồ ăn đều giao cho anh hết.”
Tạ Minh Đồ cười gật đầu.
“Hôm nay anh mua rất nhiều đồ vật đó, vui lắm, nhưng mà hình như xài hết phiếu gạo rồi…” Loại hành vi mua rất nhiều đồ vật trong một lần để cất đi như chuột này tuy rằng cũng khiến người ta cảm thấy vui vẻ nhưng cũng có không ít lo lắng.
“Nhưng mà nhất định đừng có hấp dẫn chuột đến ăn sạch lương thực dự trữ của nhà chúng ta đó.” Tô Hiểu Mạn che miệng cười, cười xong lại giật mình tự tát nhẹ một cái: “Không thể nói mấy câu đen đủi này được.”
Nhỡ đâu thật sự nuôi chuột béo múp thì đúng là không tốt rồi!!
Hai người bọn họ cũng chưa có kinh nghiệm gì khi sống ở phương bắc, hiện giờ cũng chỉ như ngựa con qua sông, thăm dò từng bước một.
Hơn nữa, bọn họ đúng là vợ chồng mới cưới tạo thành một gia đình nhỏ, vừa lúc muốn ở riêng để tận hưởng cuộ sống của vợ chồng trẻ, trước kia khi ở Kiều Tâm thôn tuy rằng hai người bọn họ cũng đã từng ở riêng một thời gian, hơn nữa lại có nhà mẹ đẻ của cô thường xuyên hỗ trợ, trên phương diện ăn uống không cần phải lo nghĩ, sau đó hai người lại đi nhà ông bà nội, rồi lại tham gia quân ngũ, ăn căn tin, ngẫu nhiên mới gặp mặt nhau, mà hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626815/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.