Hai người trẻ tuổi này chưa biết cuộc sống sau này như thế nào.
Ngay từ đầu đã ăn nhiều thịt cá như vậy, những ngày tháng tiếp theo làm sao có thể sống tiếp.
Anh ta lắc lắc đầu, đi vào sân nhà mình.
Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ cùng nhau đem cải trắng, những thứ khác trên xe dọn vào phòng trống, cô vốn dĩ muốn giúp đỡ vận chuyển mấy bắp cải trắng, Tạ Minh Đồ lại không cho cô chạm vào, “Mạn Mạn, em đi đem dưa muối bỏ vào phòng bếp đi.”
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, chờ sau khi cô từ phòng bếp chạy ra, Tạ Minh Đồ đã đem tất cả rau dưa khoai tây củ cải dọn xong, còn thuận tiện rửa sạch mấy củ khoai lớn, nói là bỏ tới giường đất nướng chín.
“Anh đi mua chút bột mì.” Nói xong Tạ Minh Đồ lái xe ba bánh chạy đi.
Tô Hiểu Mạn ở phía sau liên tiếp cười, không có biện pháp không cười không được, Tạ Cẩu Tử nhà bọn họ là một người có thể mạnh mẽ cường đại ba hiệp.
Đúng rồi, vừa rồi cô chưa có hỏi Tạ Cẩu Tử xe ba bánh là từ đâu ra?!
Cô ngửi mùi hương của thịt dê, hít một hơi thật sâu cảm nhận hạnh phúc, vừa quay đầu lại phát hiện một người cô gái tuổi trẻ đang quan sát đánh giá cô, là một cô gái trẻ tuổi mang áo khoác màu xanh, lớn lên thanh tú, nhìn dáng vẻ là em gái nhỏ yêu cái đẹp, nhìn tóc của cô ta khả năng đã kết hôn.
Tô Hiểu Mạn chào hỏi một tiếng.
Cô gái trẻ hướng cô gật đầu, “Tôi là Tiết Đình Đình, là giáo viên tiểu học ở gần đây, vợ chồng tôi ở sân bên kia.”
Tô Hiểu Mạn cười, “Như vậy chúng ta vẫn là hàng xóm.”
Hai người cho nhau nói cho tên.
“Vợ chồng các người mới chuyển đến sao?” Tiết Đình Đình đánh giá trước mắt Tô Hiểu Mạn, nghĩ thầm cô gái này thật đúng là xinh đẹp, chồng của cô ấy càng là tuấn tiếu, một đôi vợ chồng trẻ tuổi thật xuất sắc.
Nhìn bộ dáng này chắc cũng người yêu cái đẹp.
Tiết Đình Đình ở trong lòng thở dài một hơi, cô ta hối hận khi kết hôn, sau khi kết hôn cùng lúc trước làm đối tượng hoàn toàn khác nhau, cô ta nguyện ý vẫn luôn làm đối tượng đều không muốn lại kết hôn cùng Trần Hưng Vĩ.
Sau khi kết hôn chưa được một năm, bây giờ chỉ còn lại những chuyện vặt vãnh.
Lúc trước chưa có lấy chồng, cô ta muốn mua cái gì, tiết kiệm là có thể mua được, ngày nghĩ cùng bạn bè đi ra ngoài chơi, lúc làm làm bạn gái bạn trai sẽ tặng quà cho nhau…… Nhưng sau khi kết hôn, tất cả đều thay đổi, cô ta muốn cái gì muốn mua thứ gì, muốn ăn cái gì đều phải nhìn xem sắc mặt của Trần Hưng Vĩ.
“Đúng vậy.”
Tiết Đình Đình vuốt tóc bên tai, cười nói: “Tôi cũng thật hâm mộ cô cùng chồng mới cưới.”
Ở trước mặt một người xa lạ, còn chưa biết cô ta chủ động có ý đồ gì, Tô Hiểu Mạn chỉ là cúi đầu thẹn thùng cười tỏ ra hạnh phúc.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Tiết Đình Đình nhìn nụ cười ngọt ngào và hạnh phúc như vậy, trong lòng có chút phát đổ, cô ta nghĩ tới chính mình năm trước, có phải hay không cũng như vậy? Đối với sinh hoạt hôn nhân trong tương lai tràn ngập chờ mong?
Cô ta nghĩ, cô gái đáng thương, ta tạm thời không làm ngươi vỡ mộng, hãy hưởng thụ tốt mấy ngày mộng đẹp còn lại đi.
Tiết Đình Đình cũng không xem trọng đôi vợ chồng này. Một năm sau hai người bọn họ không chừng cũng sẽ nháo giống như cô ta và Trần Hưng Vĩ.
Lúc trước chính là thấy Trần Hưng Vĩ lớn lên lại cao lại đẹp trai, miệng nói ngọt ngào lãng mạn, sẽ biết làm cô ta vui, lái xe đạp chở cô ta đi khắp con đường ngõ hẻm. Khi đó có bao nhiêu ngọt ngào thì hiện tại cũng là cho nhau oán hận chán ghét bấy nhiêu.
Chọn đàn ông nên chọn người kiên định, quan trọng là giàu có, để bạn không sống vất vả. Ngoại hình của đàn ông không có còn quan trọng như cô ta nghĩ trước đây.
Người đàn ông của Tô Hiểu Mạn còn đẹp trai hơn Trần Hưng Vĩ nhà cô ta vài phần. Cũng không biết có tốt hay không, nếu là cái gối thêu hoa thì sau này em gái Tô phải chịu khổ.
Một cô gái đẹp trong sáng như vậy thì làm sao có thể có khả năng lo việc nhà.
Hai người chắp vá ở bên nhau sinh hoạt, về sau có thể nói là nước sôi lửa bỏng.
“Nhà cô ở bên cạnh phải không.”
“Đúng vậy, ở trong sân phía đông.”
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu đang muốn trở về nhà, Tiết Đình Đình lại ở phía sau nói: “Hy vọng cuộc sống sau này của vợ chồng cô sẽ luôn hạnh phúc, chúng ta là hàng xóm, có thể tâm sự nhiều hơn.”
Tô Hiểu Mạn: “Cảm ơn.”
Cô quay người đóng cửa lại.
Cái gì gọi là “Hy vọng cuộc sống sau này của vợ chồng cô sẽ luôn hạnh phúc”…… giọng điệu của người này không đúng lắm, không giống như là ở chúc phúc, mà ngược lại có vẻ thêm ý khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]