Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, Mạn Mạn nghe cũng khá thân thiết.

Sau khi Tạ Minh Đồ đi, mới đầu Tô Hiểu Mạn còn hơi lo lắng rằng mình sẽ mang thai, tạm thời cô vẫn còn chưa muốn mang thai đâu. Ít nhất cũng phải chờ đến lúc tên cún xấu xa nhà cô tròn hai mươi để hai người thực sự đăng ký kết hôn đã rồi mới có em bé được.

Hai lần trước đó đều đã thực hiện đầy đủ biện pháp tránh thai, chắc hẳn là không đến mức trúng thưởng ngoài ý muốn đâu.

Ở cùng với ông bà nội, ngày nào Tô Hiểu Mạn cũng lên kế hoạch tìm vài việc để làm. Cô cùng với bà nội Khương chăm nom đất trồng rau trong viện, ban ngày còn tự may áo cưới cho mình nữa. Sau khi ông nội Khương biết cô thích may quần áo thì đã mua một cái máy may về cho cô.

Ông nội Khương còn nhắc mãi: “Cả đời này ông vẫn luôn mong muốn được mặc quần áo do chính tay bà nội cháu may, chẳng qua tay chân bà ấy quá vụng về, còn chẳng bằng tự ông ——”

Nói tới đây, ông nội Khương chợt nghẹn lại không nói tiếp.

Bà nội Khương cười đáp: “Còn chẳng bằng tự ông may phải không? Ông chưa từng mặc quần áo do tôi may nhưng tôi thì có mặc quần áo do chính tay ông làm đấy. Hiểu Mạn à, ông nội của cháu dẫm máy may giỏi lắm đấy, hồi trẻ ông ấy còn là ——” Ông nội Khương nhanh chóng chạy tới che miệng bà nội Khương lại.

Ông nội Khương cười cười một tiếng, “Hảo hán không đề cập tới chiến công năm đó.”

Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm, chẳng lẽ ông nội còn từng làm xưởng trưởng của xưởng sản xuất chăn bông?

Bà nội Khương: “Nếu cháu không tin thì để bà bảo ông nội cháu may thử cho cháu xem.”

Ông nội Khương giống như mèo bị dẫm phải đuôi mà dậm chân, “Tôi không muốn!”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Máy may được khiêng vào trong phòng là máy may mới nhất của nhãn hiệu Hồ Điệp, nghe nói đây là do ông nội Khương tỉ mỉ chọn lựa mua được. Một ông lão nghiêm trang đi mua máy may, lúc người bán hàng hỏi tới thì ông nội Khương còn trả lời một cách hùng hồn đầy lý lẽ: “Tặng cho cháu trai với cháu dâu tôi để chúng nó dùng sau khi kết hôn đấy.”

“Cháu dâu của ngài hạnh phúc thật đó.”

Ông nội Khương nghĩ thầm đương nhiên là vậy rồi.



Lúc chuyển máy may trở về, không ít bạn bè và chiến hữu cũ đang làm ở hưu sở tới chỗ ông xem náo nhiệt, “Lão Khương à, sao nhà ông lại mua máy may về làm gì thế?”

“Chẳng lẽ ông muốn làm lại nghề cũ hả?”

……

“Cút cút cút ——” Ông nội Khương đuổi hết mấy lão già thích xem náo nhiệt này đi, “Mua cho cháu dâu tôi đấy. Các ông vẫn chưa gặp qua cháu dâu ngoan của tôi đúng không? Con bé xinh đẹp lắm luôn.”

“Gặp qua, gặp qua rồi, sao mà chưa gặp qua được cơ chứ? Hôm qua tôi còn thấy bà nhà ông dẫn theo cháu dâu ông đi mua đồ ăn đấy.”

Nhà họ Vương bên cạnh thở ngắn than dài. Từ khi cháu trai út của lão Khương xấu xa tòng quân nhập ngũ thì Vương Tấn An cảm thấy vui mừng khôn xiết, ai biết ông già Khương Nhược Quân này lại thay đổi phong cách, không nói về cháu trai út của ông ta nữa mà lại chuyển qua khoe cháu dâu.

“Cháu dâu của tôi xinh đẹp cực kỳ luôn.”

“Tình cảm giữa cháu dâu và cháu trai tôi cực kỳ tốt, tôi sắp được bế chắt nội rồi đấy.”

“Cháu dâu nhà tôi cực kỳ yêu quý bà nội của nó, con bé giống y như cháu gái ruột của bà ấy vậy.”

“Lúc nào thì cháu trai ông mới định cưới vợ vậy? Tôi nói ông nghe này, con cháu thì nên kết hôn càng sớm càng tốt mới được. Mấy ông già như chúng ta đều không còn trẻ nữa rồi, còn chẳng biết có thể ăn cơm thêm mấy năm nữa nên đương nhiên phải ngóng trông nhóm con cháu trong nhà thành gia lập nghiệp sớm một chút……”

……

Vương Tấn An ngậm một điếu thuốc, nghĩ thầm: Chẳng lẽ khắp thế gian này chỉ có mỗi mình ông có cháu dâu chắc?

Nhà họ Vương của ông thì đúng là không có cháu dâu thật, nhưng ông cũng có cháu gái mà, cháu gái ngoại.

Hừ, lão Khương này nhất định là đang cố ý trả thù ông đây mà! Cháu gái ruột của ông ta giống y như thằng con trai vậy, phơi nắng tới nỗi đen như than. Lão họ Khương kia đã thèm cháu gái của nhà họ Vương ông nhiều năm, còn nói muốn nhận nó làm cháu gái, đúng là mơ tưởng mà.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Hiện tại nhà họ Khương đã có một đứa cháu dâu vừa xinh đẹp vừa ôn nhu, ông ta không khoe khoang điên đảo trước mặt ông mới là lạ.

Trong lòng Vương Tấn An hơi hơi chua chát, không, không phải hơi hơi mà là cực kỳ chua chát.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.