Chương trước
Chương sau
“Cuộc sống của đứa nhỏ Tiểu Đồ này thực sự không dễ dàng mà, những trưởng bối như ông bà hổ thẹn với nó……”

Tô Hiểu Mạn lắc lắc đầu, ôm lấy bà nội Khương trước mắt, “Bà nội, cả Minh Đồ và cháu đều thích ông bà mà.”

“Sau này cháu và Tiểu Đồ thường xuyên tới thăm ông bà nội được chứ?”

Tô Hiểu Mạn nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói: “Dạ.”

*

Lão nhị đi rồi, trước khi anh tới nhà ga cũng chẳng thèm về nhà liếc mắt cái nào. Lúc bà nội Khương gọi điện thoại tới thì Tạ Nhã Tri mới biết được chuyện này.

“Nó cứ như vậy mà đi rồi ạ?” Bà lẩm bẩm hỏi.

Lão nhị cũng thật là, chẳng lẽ nó không muốn về thăm nhà một chút nào hay sao?

“Ừ.” Bà nội Khương ở đầu bên kia điện thoại cũng không nói nhiều thêm nữa mà nhanh chóng cúp điện thoại.

Trừ bỏ lão nhị thì Tạ Nhã Tri còn muốn hỏi một chút về chuyện của đứa bé kia nữa, thế nhưng bà nội Khương ở đầu bên kia điện thoại chẳng nói gì cả.

Thật ra thì bà cũng nghe được một số lời đồn đại nói rằng ông nội Khương thực sự rất thích đứa cháu trai út này, dẫn thằng bé đi gặp rất nhiều bạn bè cũ của mình. Ông còn nói đứa cháu này là đứa giống mình nhất, chờ thêm một năm nữa ông cũng sẽ đưa thằng bé đi tòng quân giống như những đứa cháu trai cháu gái khác của mình.



Tâm tình của Tạ Nhã Tri cực kỳ phức tạp. Con trai cả và con thứ hai là quân nhân, một năm chẳng về nhà được mấy lần nên cơ hội bà được gặp chúng không nhiều lắm. Khi còn nhỏ hai đứa trẻ này chỉ biết nghịch ngợm gây sự khiến bà hận không thể ném chúng đi, vậy mà đến bây giờ thì muốn gặp hai đứa nó một lần cũng vô cùng khó khăn.

Chỉ có thể trò chuyện vài câu qua điện thoại và thư từ.

Hiện tại con trai út cũng muốn theo bước hai người anh trai của nó.

Bà còn có thể nói được gì? Cái gì bà cũng đều không nói được. Vốn dĩ bà tưởng rằng bản thân mình có thể giữ lại một đứa con trai ở bên mình, thế nhưng Khương Yến Đường căn bản không phải là con ruột của bà.

Tinh thần và thể xác của Tạ Nhã Tri đều rất mệt mỏi, cũng không thèm để tâm những người xung quanh nói như thế nào nữa.

Cuộc sống vẫn như lẽ thường mà trôi qua, những lần tụ hội của chị em bạn bè thì bà vẫn thường xuyên đi coi như là giải sầu. Đây đều là những người bình thường chơi thân với Tạ Nhã Tri nên cho dù gần đây trong nhà bà xảy ra nhiều chuyện như vậy thì cũng không có ai cố ý nói ra mấy việc khiến bà khó chịu.

Mọi người ngồi nói về các đề tài khác. Con người đã tới một độ tuổi nhất định thì nói tới nói lui cũng chỉ xoay quanh con cái nhà mình. Đứa con này nhà ai đang làm gì, đứa con khác nhà ai đang học đại học ở đâu, rồi đứa con kia nhà ai làm nghề gì sau khi tốt nghiệp……

Trước kia, tại những buổi tụ hội như thế này thì bên tai Tạ Nhã Tri luôn có thể nghe được không ít lời khen dành cho con cái nhà mình, đặc biệt là khen con trai út Khương Yến Đường nhà bà. Thế nhưng tới hôm nay, có khi là vì không muốn Tạ Nhã Tri khó chịu nên chẳng ai nói về con trai của bà cả, cũng không có người nào đề cập đến Khương Yến Đường.

Chỉ nói về con cái các nhà khác thôi.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Tạ Nhã Tri im lặng ngồi nghe một bên. Sau khi nghe xong vài câu, bà tự nhiên ngây ngẩn cả người. Bỗng nhiên bà phát hiện ra trong đám con cái của hội chị em này có vài người cực kỳ ưu tú, không phải hiện tại làm đến cấp bậc cao thì cũng là tuổi trẻ đã có nhiều thành tựu. Trong đó có một người vừa mới tốt nghiệp đã đi làm phóng viên ở tỉnh thành rồi, những tin mà người này viết ra ai ai cũng đều phải khen ngợi……

Nghe thêm một lúc, Tạ Nhã Tri lại nghĩ lại về ngày xưa. Trước kia những người này khen Khương Yến Đường đến mức như trăng sao trên trời, họ luôn khen thằng bé trước mặt bà khiến bà cực kỳ thoải mái và vừa lòng.

Thế nhưng Khương Yến Đường thực sự là người ưu tú nhất sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.