Đoàn người Tô Hiểu Mạn lên xe lửa, trên đường về quê, sẽ đi ngang qua thành phố nổi danh tên Bác An, mấy người trẻ tuổi thương lượng với nhau một chút, quyết định xuống xe lửa ở thành phố Bác An, đi dạo trong thành phố nửa ngày, mua sắm một ít đồ cần thiết.
Dù sao thì vất vả lắm mới được ra ngoài một chuyến, đây là cơ hội khó có được, ông Trần cũng ủng hộ quyết định này của họ.
Vé bọn họ mua phần lớn là gần sát nhau, có một số người ngồi cách mấy ghế, Tô Hiểu Mạn cầm vé, cô ngồi ở vị trí cửa sổ, Tạ Minh Đồ cùng vé với cô, anh ngồi ở giữa.
sau khi Tô Hiểu Mạn ngồi xuống chỗ ngồi, thân mật dựa vào người bên cạnh, cô cười cười, ôm lấy cánh tay anh, phát hiện mới trôi qua mấy ngày mà thôi, cô đã quen có một người thân mật với mình như vậy.
Đôi tình lữ nhỏ dán sát lấy nhau, ai cũng không ghét bỏ ai.
Lúc này quần áo Tạ Minh Đồ mặc trên người là bộ đồ tự tay cô làm, khi anh mặc lên rất đẹp trai, người đàn ông cao lớn anh tuấn, vừa lên xe lửa đã hấp dẫn không ít ánh mắt người khác, ngay cả nhân viên trên tàu cũng đưa mắt đánh giá anh vài lần.
Có mấy cô gái muốn đi lên nói với anh vài câu, thẳng tới khi nhìn Tô Hiểu Mạn đang thân mật dựa vào anh, mới tiếc nuối lắc lắc đầu.
Trên đường tới giờ cơm, hai người như cũ lấy hai phần cơm hộp, bọn họ ghé vào ăn cơm cùng nhau, Tô Hiểu Mạn đem đồ ăn của chính mình chia cho đối phương ăn.
Lúc này hộp cơm rất lớn, cơm bên trong tương đối nhiều, một mình Tô Hiểu Mạn ăn không hết, mà cái dạ dày của Tạ Cẩu Tử Nhà bọn họ …… Tô Hiểu Mạn cũng không quá rõ lượng cơm ăn của Tạ Minh Đồ đến tột cùng là bao nhiêu.
Ở trong mắt cô, tựa hồ là có bao nhiêu là anh có thể ăn bấy nhiêu.
Tô Hiểu Mạn chú ý qua, lúc ở nhà họ Chu, anh ăn không khác biệt lắm so với một người đàn ông bình thường như Chu Hạ Cường, ngẫu nhiên sẽ ăn nhiều hơn một chút, như vậy đã ăn nhiều hơn nhiều so với hồi ở nhà họ Tạ.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Hơn nữa nước luộc nhiều, người cũng không phải bộ dáng gầy ốm như còn mỗi xương không nữa, mặc dù vẫn rất gầy, lại có thêm một chút thịt, không phải gầy cởi hình thoát tướng nữa.
Tô Hiểu Mạn cũng không anh có hay không ăn no, nhưng nếu là cho anh ăn, anh nhất định còn có thể ăn.
Tiểu tử choai choai hai mươi tuổi, lượng cơm ăn lớn vô cùng.
Nhìn hai phần cơm hộp bị ăn đến sạch sẽ , Tô Hiểu Mạn âm thầm quyết định lần sau phải gọi ba phần, xem anh có thể ăn được hết hay không.
Người ăn no sẽ dễ dàng mệt rã rời, Tô Hiểu Mạn dựa vào cánh tay người đàn ông bên người , thực mau liền đã ngủ.
Triệu Thanh Thanh vẫn là ngồi ở đối diện đôi vợ chồng Tô Hiểu Mạn này .
Căn cứ những gì cô ta trộm quan sát, cô ta cảm thấy quan hệ của hai người đã xảy ra một ít biến hóa vi diệu , rất nhiều người không tin Tô Hiểu Mạn thật sự nguyện ý cùng Tạ Minh Đồ sống tiếp, nhưng cô ta cảm thấy, đây có thể là sự thật .
Tạ lão ngũ là người đàn ông tốt, dọc theo đường đi dính ở bên người Tô Hiểu Mạn hỏi han ân cần với cô, săn sóc cực kỳ, anh cao lớn rắn rỏi, lại còn rất đẹp trai, có một người đàn ông như vậy vây quanh ở bên người, dọc theo đường đi còn không biết có bao nhiêu người phụ nữ đi ngang qua hâm mộ Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn thật đúng là…… rất may mắn, đều nói cô thê thảm mà gả cho Tạ lão ngũ nghèo túng , nhưng mà Tạ lão ngũ người ta lắc mình biến hoá, xử lý sạch sẽ ngoại hình, còn đẹp trai sáng sủa hơn cả Khương Yến Đường.
Tuy rằng khả năng gia thế của anh không so được với Khương Yến Đường, lại có một loại tự thân độc đáo mị lực, trước kia Triệu Thanh Thanh đọc sách ở trong thành phố, nam học sinh trung học, cũng có người đẹp trai, ăn mặc theo phong cách tây, trong tay cầm một quyển sách, dựa vào góc tường phòng học , hoặc là nhìn về phía ngoài cửa sổ, hoặc là cúi đầu giả u buồn, giơ tay nhấc chân đều tự nhận là anh tuấn bất phàm.
Lại không biết dưới con mắt người ngoài thì dáng vẻ của họ kệch cỡm đến nhường nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]