Thẩm Húc mỉa mai: “Con đâu có nói bậy, chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!”“Ăn ngay nói thật cái gì, còn không phải mày không muốn thấy Ái Quân sống tốt sao? Trước đây sao tao lại không nhìn ra mày là loại người xấu xa thế nhỉ? Tính toán khôn khéo lắm, lúc trước khi phân gia nói không cần gì cả, chỉ cần ba trăm đồng.
Cuối cùng lấy bốn trăm đồng còn chưa nói, chăn bông mới, khoai tây, khoai lang đỏ, nồi niêu chén bát trong nhà, có thứ gì là mày không lấy không?”“Con chỉ lấy phần của nhà mình thôi!”Hướng Quế Liên chống nạnh: “Trước khi phân gia, tất cả đều là của chung, lấy đâu ra phần của nhà mày? Lại nói đến chuyện công việc, người trong thôn đều nói mày đưa ra rất sảng khoái, kết quả quay đi quay lại đã nói xấu với người trong xưởng rồi! Có người như mày sao? Tao mặc kệ, vì chuyện này Ái Quân đã phải chịu ấm ức, dù thế nào thì mày cũng phải bồi thường cho nó.”Hóa ra mục đích là thế này! Chỉ sợ chính Hướng Quế Liên cũng hiểu, người trong xưởng đều biết chuyện rồi, có nói nhiều hơn nữa, cũng chỉ sảng khoái mồm mép mà thôi, không có tác dụng gì.Hướng Quế Liên muốn nhân cơ hội này để đục khoét một khoản, dù sao bốn trăm đồng kia, bà ta cũng không tình nguyện cho Thẩm Húc.“Ôi! Chu Nhị Giang, cái đồ đoản mệnh nhà ông, sao ông lại đi sớm như vậy! Ông nhìn một cái xem, ông nhìn xem, trước đây vì kiếm một ngụm ăn cho nó, ngay cả mạng cũng tặng luôn, bây giờ xem nó bắt nạt vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/4250713/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.