Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thường Văn Đống không dám để Lý Hồng Xu kích thích Mục Băng Oánh nữa, vì vậy anh ta nhanh chóng muốn kéo cô ta đi.
Nhưng Mục Băng Oánh không dễ nói chuyện như trước, đột nhiên nói: “Phải nói rằng, với bản lĩnh của mẹ cô, cô mới chỉ có thể được coi là học tập hời hợt thôi.”
“Mục Băng Oánh! Tôi phải xé nát miệng cô!”
Lý Hồng Xu như bị chọc trúng chỗ đau, trong nháy mắt mất lý trí, sải bước nhanh về phía trước đến bờ mương đối diện để xé nát Mục Băng Oánh.
“Cô làm sao vậy, đừng có xúc động!”
Thường Văn Đống không để ý bên ngoài, vội vàng vươn tay kéo cô ta đi.
Hai người kéo đẩy nhau ra chiếc cầu nhỏ giữa mương.
Lý Hồng Xu trông như sắp ăn thịt Mục Băng Oánh, tức giận bước lên cây cầu nhỏ, nhưng cô ta chưa kịp đứng vững đã trượt chân ra ngoài và ngã ngửa xuống nước, làm bắn lên một vệt nước lớn.
Trong giây tiếp theo, Thường Văn Đống, người đi theo bước chân của cô ta ôm cô ta cũng trượt ra ngoài và ngã vào người cô ta, bắn lên một vệt nước lớn khác.
Mục Băng Oánh đứng đó không nhúc nhích, lạnh nhạt nhìn hai người ướt sũng đang giãy giụa kêu gào dưới nước.
Khi mặt trời lặn, những người trong xã đi làm đồng về và lũ lượt kéo đến.
“Phía trước có người rơi xuống sông sao?”
“Đứng ở kia là Băng Oánh đúng không? Băng Oánh! Có người rơi xuống sông à?”
Nếu như trong thôn xảy ra chuyện gì, trong vòng năm phút đồng hồ, sẽ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vo-ca-my-nhan-bi-benh-trong-dai-vien/4283962/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.