Đám người Từ Đại Chủy lăn qua lộn lại nói hết chuyện trong thôn một lần, cảm thấy đều là mấy chuyện cũ rích nhai đi nhai lại không có gì mới mẻ, bèn đưa ánh mắt dừng ở trên người Giang Hựu Đào. 
“Du Đào à, trong thành phố các cháu không có nhiều chuyện như nông thôn bọn thím nhỉ?” 
Đời này nơi xa nhất mà Từ Đại Chủy đến là huyện thành, đối với sinh hoạt của nơi lớn như thành phố, bà ấy làm sao cũng không nghĩ ra được, cũng chính vì thế đối với cuộc sống trong thành phố, bà ấy cực kỳ hiếu kỳ. 
Thím Tưởng Tứ và Trương Nhị cũng nhao nhao đưa mắt nhìn Giang Hựu Đào. 
Câu này vừa hỏi, chẳng phải đã hỏi đến bản tính của Giang Hựu Đào sao, trong lòng cô nói thầm, mấy chuyện xưa nhỏ ở nông thôn của các thím tính là gì, tiểu thuyết cẩu huyết mà cháu đọc qua có thể xếp hàng dài từ nhà ga Thân Thành đến Phổ Đông. 
Sắc mặt cô nghiêm nghị, nói với mấy người Từ Đại Chủy: “Nơi nào có người sẽ có tranh chấp, trong thành phố cũng không ngoại lệ, giống như mấy thím nói cha con bất hòa, anh em thành thù cũng có nhiều lắm.” 
Đám người Từ Đại Chủy lần đầu tiên nghe người ta kể về bát quái trong thành phố, nghe đến cực kỳ nghiêm túc, ngay cả động tác nhổ cỏ trên tay cũng chậm hơn một ít. 
Giang Hựu Đào vừa nói xong, Từ Đại Chủy đã nói tiếp: “Cháu nhanh nói chi tiết đi.” 
Giang Hựu Đào nhìn cỏ trong tay, nói với mấy thím: “Nói một chút thì được, nhưng cháu có một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tro-thanh-quan-chung-an-dua/461665/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.