Ngày hôm sau, buổi sáng ăn cơm xong, An Nhiên cầm thịt và rượu đi đến nhà của thím Trình, vào tới sân thì hô lên: “Thím, cháu tới rồi.” Thím Trình nghe thấy âm thanh của An Nhiên liền đi ra ngoài đón, cười nói: “Làm sao đến đây rồi, nhanh vào nhà đi.”
An Nhiên cười nói: “Cháu không phải là đến đây để học tay nghề của thím hay sao? Cháu ở chợ mua được một chút rau, nhưng cháu không biết muối, muốn thím dạy cháu một chút, xem lễ vật bái sư cháu đều chuẩn bị hết cả rồi.” Nói xong liền lấy đồ ra.
Thím Trình trách mắng: “Mau đem về đi, cháu đến thì thím dạy cháu, việc nhỏ như thế này, còn tặng quà làm gì.”
An Nhiên ha ha cười lớn nói: “Chọc thím đó, cháu mua thịt là bởi vì trước đây ở trong thư Tiêu Thành An nói, muốn ăn món thịt hầm mà thím nấu, làm cho cháu thèm rồi, đúng lúc hôm qua ở chợ mua thịt, đến ăn chực một bữa, cũng là học thử. Còn về rượu, là cháu đem đến cho chú, là cháu lúc trước mua ở kinh thành đó, hôm qua anh Kiến Quốc và chị dâu giúp cháu làm việc, cháu đã chiêu đãi mấy ly, phần còn lại đem cho bác trưởng thôn đem về rồi, cái bình này để ở chỗ cháu cũng sẽ đóng bụi thôi, cháu nghĩ chú cũng có thể thích uống rượu nên mang đến.”
Sự lo lắng và hiếu thảo của An Nhiên khiến cho thím Trình rất dễ chịu, sau đó thím Trình kéo tay An Nhiên đi vào nhà: “Đi, rau phơi trong sân sau của thím, có lẽ đã khô rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435235/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.