Tàu sắp vào đến ga, trên đường cũng không gặp được người nào xinh trai đẹp gái hoặc là kỳ lạ.
Điều đó làm cho An Nhiên cảm thấy tiếc nuối không nói nên lời.
Tới nơi, mọi người bắt đầu xuống tàu. Bởi vì đã là trạm cuối, cho nên tất cả mọi người trên tàu đều xuống hết.
An Nhiên xách chăn đệm và hành lý, di chuyển vô cùng khó khăn. May mà bản thân sức lực không tồi nên vẫn mang được, nếu không, với số hành lý này, nghĩ thôi là thấy phiền.
Cũng không biết thể chất của bản thân là cái loại gì, rõ ràng là một cô gái dễ thương, vậy mà lại là đại lực sĩ.
Trước đây, bà ngoại vô cùng thích làm ruộng. Lúc mỗi lần đi trồng trọt, bản thân đều sẽ về nhà cũ ở nông thôn để trồng một số loại rau và trái cây. Cũng bởi vì mình sức lực khỏe mạnh, bà ngoại cũng sẽ để mình giúp sửa sang vườn rau. Hằng năm, An Nhiên đều cùng bà ngoại sống ở nông thôn một thời gian, cho nên, cuộc sống ở nông thôn với An Nhiên cũng là một loại năng lực mà cô có. Nghĩ đến bà ngoại, An Nhiên có chút mất mát.
Xuống tàu, mọi người tập trung ở phòng làm việc của thanh niên tri thức, sau đó chờ đại đội sản xuất đến dẫn người đi.
An Nhiên được phân đến thôn Thanh Sơn của đại đội Nhị Gia Tử, khéo sao, nữ chính cũng được phân đến đây. Còn có nam thanh niên tri thức Hoàng Kiến Thiết cùng nữ thanh niên tri thức Trịnh Tú Hồng và Từ Chiêu Đệ và thêm hai thanh niên tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435190/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.