An Nhiên tỉnh dậy, cảm giác như đang trên tàu hỏa, xung quanh rất đông người.
Quả nhiên, xuyên không rồi. Tiếp theo xác nhận một chút, không gian cũng đến đây, An Nhiên mới thấy yên tâm.
Nhìn bốn phía một lượt, mọi người xung quanh đều đang mặc quần áo rất giản dị, một số còn có miếng vá. Sau đó, An Nhiên chợt cảm thấy choáng váng một trận, trong đầu hiện lên một vài thông tin về nguyên chủ.
Thời đại lúc này là năm 1970, nguyên chủ là cô nhi, cha mẹ đều là liệt sĩ. Bởi vì cha mẹ cũng đều là cô nhi cho nên nguyên chủ không có bất kì một người thân nào và cũng là một người đáng thương.
Bởi vì sau khi cha mẹ hi sinh, có rất nhiều bồi thường, cho nên đã có một số người đánh chủ ý lên nguyên chủ nên không còn cách nào khác, cô ấy đành phải đăng ký về nông thôn.
Cũng không có gì khác, nguyên chủ hoàn cảnh sinh sống rất đơn giản. Cha mẹ cô ấy ở quân đội, nơi đó không thích hợp cho việc học tập và sinh hoạt của nguyên chủ cho nên cô ấy thẳng tiến dọn lên thành phố ở một mình, tự mình chăm sóc bản thân.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba mà việc thi đại học lại hủy bỏ nên vốn dĩ cô ấy dự định sẽ tìm một công việc nhưng nhận được tin tức cha mẹ hy sinh thì luôn nhịn xuống đau buồn để hoàn thành xong đám tang cho cha mẹ.
Lo sợ đêm dài lắm mộng nên cô ấy trực tiếp đăng ký về nông thôn. Cô ấy vẫn luôn không được nghỉ ngơi tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435189/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.