Còn thằng Kiến Quốc nhà mình trông cứ như một đấm có thể đánh chết ba người, thật sự khó nói lắm."
"Ngày nào đó tôi sẽ đi hỏi xem Đại Vĩ nghĩ thế nào, học hỏi kinh nghiệm, cố gắng để con trai mình sớm có được cuộc sống vợ con ấm giường."
Tạ Đại Vĩ ở phía đông đang cắm cúi ăn cơm, còn không biết ý định trong lòng lão bạn già.
Ăn mà không thèm ngẩng đầu lên, đũa nối đũa.
Nếu Tạ Chí Cường mà chậm tay một chút nữa, e là đến cái đuôi cá cũng chẳng còn.
"Bố, bố chừa cho con chút canh nhé, con cũng muốn trộn cơm ăn."
"Nếu là mùa đông thì tốt quá rồi, hôm sau sáng ra còn có thể ăn thạch cá nữa chứ."
"Bố, hay ngày mai con cũng đi câu cá cùng Tam Đại Gia nhé?"
Tạ Đại Vĩ dùng bàn tay sạch sẽ vỗ vỗ vai nó: "Con trai, con cứ đi đi, cố gắng để bố con sớm được ăn bữa tiệc toàn cá, bố ở nhà đợi tin tốt của con."
Tạ Chí Cường đưa tay ra: "Bố, tiền mua cần câu..."
Nghe vậy, sắc mặt Tạ Đại Vĩ chợt thay đổi, một làn khói đã chạy mất.
"Ôi dào, không được rồi không được rồi, sao bụng tôi tự dưng lại đau thế này.
Tôi đi vệ sinh trước đây, con trai con đừng đợi bố nhé, nhớ rửa bát đũa đó."
Sáng sớm hôm sau, Tạ Chí Cường đã thức dậy sớm, tiện tay nấu một nồi cháo ngô hạt vỡ.
Tạ Đại Vĩ bưng bát xì xụp uống xong, lau miệng, vỗ mông rồi đi.
"Con trai, bố đi làm đây, nhà không còn nhiều rau nữa, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4678952/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.