Có phải cô nói cái gì sai rồi hay không?
Cô không nên ở trước mặt anh nói loại lời này sao?
Khẳng định là anh cũng biết, anh chính là ác ma trong miệng mẹ mình nhỉ?
“Em…… Ý của em là, mẹ quá mê tín.”
Lâm Tiểu Nguyệt vội vàng bổ sung, “Kỳ thật, tình huống này của anh, dựa vào y học là có thể giải thích, chỉ là một loại bệnh về mặt tinh thần mà thôi……”
“Bà ấy nói anh là ác ma, em nói anh là bệnh tâm thần.”
Nhan Dương xuy một tiếng, “Khôi hài.”
Chỉ có chính anh biết, anh xuất hiện, chỉ là tự bảo vệ mình.
“Không phải, đây đúng thật là một loại bệnh về mặt tinh thần.”
Lâm Tiểu Nguyệt thấy anh chịu nghe, cô cuống quít nói bù, “Ở trên phương diện y học, tình huống của anh được gọi là bệnh tâm thần phân liệt. Chỉ là phân liệt ra nhân cách khác nhau. Đây là một loại bệnh về tinh thần, hơn nữa, là có thể chữa khỏi!”
“Thôi đi!”
Nhan Dương hừ một tiếng, rũ mắt, liếc nhìn cô, “Chữa khỏi như thế nào? Giết anh? Ba cái giữ lại một cái?”
Lâm Tiểu Nguyệt: “Ách……”
Cô đúng thật là chưa từng tìm hiểu về bệnh này.
Chỉ nhớ rõ trong tiểu thuyết, khi nam chủ Lục Hạ Minh đối phó với Nhan Dương, là cùng nữ chủ hạ bệ anh, giết hai nhân cách khác của anh, lưu lại cái gọi là…… Nhân cách thuần thiện 6 tuổi.
Trên thực tế, cũng chính là đem nhân cách 6 tuổi đưa vào bệnh viện tâm thần mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-cung-vai-ac-ba-nhan-cach/2574742/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.