Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Lữ đoàn trưởng Trương nói gì?” Trình Diễm hơi cau mày, bước sang bên cạnh hai bước, không một tiếng động đứng chắn trước Thẩm Vi Vi
Lý Trường Vĩ phản ứng lại, vội vàng di chuyển tầm mắt: “Đoàn trưởng, lữ đoàn trưởng nói có nhiệm vụ khẩn cấp, yêu cầu chúng ta một tiếng sau xuất phát.”
Nhiệm vụ khẩn cấp? Trình Diễm hơi động, không lập tức trả lời mà khẽ nhăn mày.
Anh hơi cúi đầu liếc nhìn người bên cạnh mình, lần đầu tiên trong lòng nảy sinh ý nghĩ không nỡ.
Nếu như những người khác trong quân khu biết được chuyện này, có lẽ sẽ rất kinh ngạc. Dù sao thì mọi người đều biết cả cái quân khu này, Trình Diễm được công nhận là người cuồng công việc. Cho dù bất cứ nhiệm vụ gì, anh đều là người đầu tiên đứng lên nhận lệnh, trong lòng giống như vĩnh viễn đặt quân đội lên hàng đầu.
Đây cũng là lý do vì sao anh còn trẻ như vậy đã làm đoàn trưởng nhưng lại không có bao nhiêu người phản đối.
Trình Diễm nhìn Thẩm Vi Vi, yết hầu hơi động, vừa muốn nói gì đó đã nghe thấy giọng cô vang lên: “Trình Diễm, anh đi đi, em không có vấn đề gì đâu.”
Trình Diễm là quân nhân, nghe theo mệnh lệnh là trách nhiệm của anh. Trước khi gả cho anh, Thẩm Vi Vi đã biết sau này bản thân phải đối mặt với điều gì.
Vả lại với tình huống hiện giờ, anh không ở nhà có lẽ tốt hơn một chút.
Một là bởi vì Tiếu Cúc Hoa, Thẩm Vi Vi định bụng trở về lập tức thu thập bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382869/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.