Lúc này Lư Đại Nữu cũng lên tiếng nhưng cô ấy lại đang nói về chuyện ở phía ga xe lửa. "Anh hai, anh ba của tôi dạo này đi nhặt phế liệu ở gần ga xe lửa, thường xuyên thấy có người cãi nhau ở đó. Ngoài ra, giờ đây còn có người đã bắt đầu phân chia địa bàn nhặt phế liệu nữa." Hà Ngọc Yến nghe những lời này thì mắt trừng lớn, nghe nói trong tương lai việc nhặt phế liệu sẽ có việc phân chia địa bàn riêng, mỗi người sẽ đánh dấu một mảnh đất cho riêng mình dựa vào nắm đấm. Nếu đi vào khu vực của người khác để lượm phế liệu, đó gọi là "vượt qua ranh giới". Nhưng mà giờ chỉ mới là đầu năm 79, xảy ra chuyện như vậy thì thật là kỳ lạ. Đúng là ở đâu có lợi ích, ở đó có xung đột. "Vậy hai anh của cô có sao không?" Lư Đại Nữu lắc đầu: "Không sao, họ nhìn đã đủ đáng sợ rồi. Ai dám bắt nạt họ chứ." Điều này cũng đúng, anh em Lư gia có ngoại hình vô cùng cao lớn, là kiểu người có cánh tay to bằng cả đùi người khác, thêm cả da họ cũng đen, trông không dễ bắt nạt chút nào. Hà Ngọc Yến hy vọng sẽ có người ra tay giải quyết cục diện hỗn loạn như vậy càng sớm càng tốt. Cùng lúc đó, cuối cùng cũng có thông báo từ bên ga xe lửa. Thông báo này chỉ được lan truyền trong một phạm vi nhỏ, đề cập đến việc xây dựng dãy những cửa hàng tạm thời ở lối ra của nhà ga xe lửa. Những cửa hàng này được xây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629495/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.