Ông Tào và bác gái Phùng không ngờ tới, buổi trưa bọn họ còn vui mừng chuẩn bị chuyện kết hôn cho con trai. Buổi tối Cố Lập Đông đã đến nói cho bọn họ chuyện này. "Cháu không nhìn lầm chứ!" Ba người đi tới nhà ông Lâm, vừa uống trà vừa nói chuyện. Ông Lâm đã nghe những chuyện khắp trời đất, biểu tình tương đối ổn định. "Người ta tốt bụng nói cho các người biết, các người cũng đừng hỏi nữa. Có thời gian rảnh rỗi còn không bằng hỏi con trai lớn nhà mình một chút. Rốt cuộc đồng chí nữ kia có phải có đối tượng rồi không?" Lời này khiến ông Tào và bác gái Phùng đều ngẩn ra. Một lúc lâu sau, bác gái Phùng nói: "Không thể nào! Thằng lớn nhà tôi cũng 22 tuổi rồi. Đồng chí nữ kia có đối tượng rồi hay không, nó còn không hỏi rõ sao?" Ông Lâm cười ha ha nói: "Ai mà biết được? Nói không chừng đồng chí nữ người ta chẳng qua chỉ định làm bạn cùng nó thì sao?" Cố Lập Đông bị vẻ mặt này, giọng điệu này của ông Lâm chọc cười. Trước đó anh còn cảm thấy đề tài này có chút nghiêm trọng, trong nháy máy lại thấy không có gì. Dù sao cũng chưa tới lúc kết hôn, hỏi rõ ràng sớm một chút cũng tốt. —— Lúc Tào Đức Tài bị gọi đến, vẻ mặt có chút bối rối. Sau khi nghe vấn đề ba mẹ nói xong, đôi mắt hắn lập tức đỏ bừng, bắt đầu đi vòng tròn trong gian nhà chính của ông Lâm. "Không đúng! Ba mẹ hỏi cái gì thế! Cái gì mà con có phải đối tượng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623197/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.