"Tới đây, tới đây. Giữ lại thịt cho bọn em rồi. Anh đi ra sau bếp mang lên cho tụi em." Anh La nhìn thấy bọn họ, lớn tiếng đi vào trong bếp. Không bao lâu sau đã bưng một tô lớn lên, trong tay còn tầm một túi cơm, bên trong để hai hộp cơm giữ nhiệt. "Anh không nói chuyện với tụi em được, phải nhân lúc còn nóng mang thịt bò kho này về nhà, cho chị dâu và con gái nếm thử chút!" Nói xong, anh La không chờ bọn họ cảm ơn liền vội vàng rời đi. Hà Ngọc Yến nghe đến thịt bò kho liền ngẩn người. Thời buổi này, nông nghiệp dùng máy móc rất hiếm. Mà loại bò cày này ở nông thôn phần lớn đều được coi là bảo bối. Vì vậy toàn bộ thành phố có rất ít khi thấy có thịt bò bán. Thỉnh thoảng có thịt bò xuất hiện cũng bị người cấp cao bao trọn rất nhanh. Đây là lần đầu tiên từ khi Hà Ngọc Yến chuyển kiếp đến nay nhìn thấy có thịt bò bán. "Buổi sáng lúc 10 giờ hơn một chút, anh La có gọi điện thoại cho anh. Nói đội sản xuất phía dưới có một đàn bò cày ngã gãy chân, trực tiếp đưa đến lò mổ của bọn họ, dùng để trừ vào chỉ tiêu lợn cuối năm." Mỗi một đội sản xuất mỗi năm đều có một nhiệm vụ chỉ tiêu. Mà chỉ tiêu lợn là một trong số đó. Lợn chỉ tiêu hàng năm sẽ được đưa đến lò mổ để tiến hành kiểm tra cân nặng. Dùng bò để thay lợn cũng coi như là một chuyện tốt. Dù sao giá trị của bò cao, vừa nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623196/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.