Buổi tối, Đổng Kiến Thiết ngủ chung với nam thanh niên trí thức trên một cái giường đặt ở nền đất. Thanh niên trí thức này ngáy ngủ, ồn ào đến nỗi hắn không ngủ được. Trong đầu hắn ta không khỏi nghĩ đến nguyên nhân Tiêu Nhu xin nghỉ quay về thành phố. "Kiến Thiết, nửa tháng trước em nhận được tin tức trong nhà, nói có cách giúp em quay về thành phố kiếm việc làm, em muốn quay về xem có thể được hay không." Lời nói này đủ khiến Đổng Kiến Thiết kích động. Nếu Tiêu Nhu có thể quay về thành phố thì hắn ta sẽ không cần phải chịu đựng nỗi khổ tương tư nữa. Nhưng rất nhanh, sáng hôm sau sau khi hắn và Tôn Tiêu Nhu quay về thành phố, còn chưa kịp đợi hắn phản ứng lại thì Tôn Tiêu Nhu cũng đã gặp tin sét đánh giữa trời quang. Cùng lúc đó, Hà Ngọc Yến mang đồ quay về nhà mẹ đẻ, đúng lúc cũng gặp được khách không mời mà đến. "Con mặc kệ, nếu hôm nay không trả tiền, ảnh hưởng đến việc hôn nhân của em trai con thì con sẽ… con sẽ ly hôn với anh ấy!" Hà Ngọc Yến vác một cái sọt, bên trong có một con gà rừng, còn có chút đồ ăn tự làm. Cô nghĩ thầm đợi về đến nhà thì bảo mẹ cô giết gà làm thịt, đừng cất lại đến tết. Hai người già này bình thường đều rất tiết kiệm nhưng đồ ăn thì vẫn nên ăn cho hết. Trong lòng suy nghĩ xong xuôi, không ngờ vừa mới đến cầu thang dưới tầng thì nghe được trên nhà mình truyền ra một câu như thế. Lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623177/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.