Sau đó hỏi Đường Niên Niên: “Cậu viết cái gì thế, có phải nói nơi này rất khổ, để bọn họ đưa cậu trở về không?”
Cô nói: “Mới ở đây được mấy ngày, viết cái này làm gì, hơn nữa, tôi cũng không thấy quá mệt mỏi”.
Khương Hồng chỉ cảm thấy cô gái này thật kiên cường, tay đã đau đến mức lột da mà vẫn không thấy mệt.
Diệp Lan: “Chị nói rồi, có vài người không phải ngu, mà là khoác lác”.
Khương Hồng nói đầy oán giận: “Đừng nói nữa!”.
Cô ta cũng phát hiện ra Diệp Lan này thích nhắm vào Niên Niên, giống như Thẩm Gia Thụ đã nói, một số người luôn vì người khác vui vẻ mà cảm thấy hâm mộ ganh tị, cô ấy nghĩ Diệp Lan chính là loại người: nhìn người khác sống tốt là không vừa mắt.
Cô nói: “Em khoác lác hay ngu xuẩn cũng không liên quan đến chị!”
Diệp Lan tức giận cắn môi, cô ấy chỉ là không ưa loại con gái được nuông chiều này. Đối với người khác mà nói là cuộc sống đau khổ, nhưng đối với loại người này cuộc sống là để trải nghiệm. Suy nghĩ một chút lại cảm thấy không công bằng.
Trần Thanh cũng khuyên nhủ: “Mọi người bớt nói vài câu đi, đừng gây gổ nữa”.
Ngày thường cô ít nói bậy, cũng rất siêng năng cho nên nhân duyên cũng không tệ. Mọi người đều muốn giữ thể diện cho cô, không cãi nhau nữa.
Chẳng mấy chốc, thanh niên trí thức tập trung ở ngay cửa thôn.
Trình Hướng Dương liếc nhìn nữ thanh niên trí thức bên này, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phu-tam-dai/2690646/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.