Thẩm Gia Thụ vừa nghe đến gửi thử thì hỏi: “Cô viết thư cho người nhà hả?”
“Ừ.” Đường Niên Niên gật đầu.
Thẩm Gia Thụ suy nghĩ, không phải là cảm thấy nơi này khổ nên muốn quay về đó chứ.
Vậy thì thật ngại quá. Anh vừa mới nghĩ thông, chuẩn bị đợi người ta trưởng thành nữa kìa…
"Đi thôi, lát nữa chúng ta còn phải mua đồ nữa đấy." Khương Hồng kéo Đường Niên Niên đi.
Thẩm Gia Thụ sờ cằm một cái, nghĩ xem mình có nên đổi cha vợ khác hay không. Có lẽ là ông trời không muốn để anh đi gieo họa cho cô gái trong sáng này.
Nghĩ ngợi một lúc, cứ đi chơi trước đã.
Thẩm Gia Thụ khẩn trương đi đến hợp tác xã mua đồ ăn.
Trước kia Thẩm Gia Thụ nhìn đồ ăn vặt bày ở trong đó thì sẽ chẳng thèm liếc mắt nhìn. Nhưng bây giờ không biết có phải là do cơ thể đang phát triển, ăn không đủ no hay không mà cứ nhìn thấy đồ ăn thì theo phản ứng tự nhiên là lại thèm ăn.
Chọn tới chọn lui, cuối cùng Thẩm Gia Thụ chọn được thứ duy nhất mình có thể mua được đó chính là đậu phộng chiên. Sau khi được gói kỹ lại bằng giấy thì anh bắt đầu ăn từ tốn.
Ăn miếng đầu tiên, nó thơm đến nỗi không nỡ ăn tiếp miếng thứ hai. Anh lại nhẫn tâm ăn thêm vài miếng rồi vội vàng nhét vào trong túi, chuẩn bị vừa đi về vừa từ từ ăn. Cuộc sống sau này không biết còn phải trải qua bao nhiêu khổ cực nữa.
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phu-tam-dai/2690644/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.