“Cô gái trẻ, tôi dẫn người tới đây rồi, nhà ai cũng có trứng gà cô có mua không?” Bà cụ không yên tâm hỏi.
“Đương nhiên chứ!” Sở Du cười: “Có bao nhiêu tôi thu mua bấy nhiêu!”
Các đồng hương nghe như vậy thì vội nói: “Tôi có ba cân!”
“Tôi có 5 cân!”
“Bên tôi có 4 cân!”
Tôi có mười quả!”
Trứng gà của Tân Trang quả nhiên rất to, không hổ là gà ăn côn trùng mà lớn, màu trứng gà cũng khác biệt, Sở Du nắm ở trong tay chỉ cảm thấy vô cùng hài lòng, cô cười nói: “Tôi nói lời giữ lời, dựa theo 3 phân tiền một quả để thu mua! Mọi người có bao nhiêu tôi mua bấy nhiêu!”
Các đồng hương vô cùng kích động vội vàng đưa trứng gà một mạch cho Sở Du.
“Đừng nóng vội! Tôi nhận từng người một.” Lâm Thiếu An nói.
Thiếu An đi ra ngoài rèn luyện cùng với Sở Du mấy lần cho nên làm việc ổn thỏa hơn nhiều, cậu cân từng quả cho bọn họ, sau khi xem xong thì đặt trứng gà vào trong giỏ, sau đó lại trải rơm rạ thật dày lên trên sau đó xếp từng tầng từng tầng.
“Chị, hai khối tiền!”
Sở Du đưa hai khối tiền cho vị thôn dân này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200043/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.