Sở Du từ lúc trời chưa sáng đã bắt đầu rời giường, Thiếu An không có bắt đầu đi làm việc, mà ở nhà cùng một chỗ với Sở Du.
Sở Du cười lấy bắp ngô ra, nói với Thiếu An: "Thiếu An, hôm nay chúng ta sẽ làm bánh rán ăn! Em và Sở Nhạc cùng giúp chị ra kéo cối xay đi!"
"Được rồi, chị!" Thiếu An đi tới, gãi đầu gãi tay nói: "Chị! Bây giờ có tiền rồi, chúng ta có thể được ăn tốt hơn một chút hay không?"
"Em muốn ăn cái gì?"
Thiếu An ngẫm lại, ngượng ngùng nói: "Em muốn bên trong bánh rán có trứng gà!"
"Em cũng muốn ăn trứng gà!" Sở Nhạc giơ tay lên.
Sở Du nghe vậy, cười: "Được! Điểm tâm hôm nay của nhà chúng ta sẽ là trứng gà!"
Thiếu An và Sở Nhạc cao hứng quá đỗi, trong quá trình xoa đẩy đều một mực rất hưng phấn.
Dụng cụ mài của nông thôn chính là cái loại nguyên thủy nhất kia, có hai khối tròn lớn bằng đá được đặt chồng lên nhau ở cùng một chỗ, trên cái lỗ mài ở phía trên thả hạt của bắp ngô vào bên trong, di chuyển khối đá tròn ở bên trên, cho thêm chút nước vào bên trong lỗ mài, bắp ngô rất nhanh liền biến thành bắp ngô nhão chảy ra bên ngoài, xoa đẩy không phải là một chuyện dễ dàng, trời dần dần nóng lên, Sở Du đẩy đến mức đầy đầu đều là mồ hôi, hai đứa nhỏ kia lại càng đừng nói đến, đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ, nếu không phải là mang khát vọng đối với trứng gà, Sở Du không chút nghi ngờ hai đứa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200037/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.