Việc này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Tần Mỹ Lệ. Một ngày kiếm được mười đồng tiền là khái niệm gì thế này? Đã gần bằng tiền lương một tháng của bà rồi.
“Vậy nếu một ngày là mười đồng tiền thì một tháng không phải chính là ba trăm đồng rồi sao?” Tần Mỹ Lệ bị hù sợ, dưới cái nhìn của bà, kiếm tiền nhiều như vậy là một chuyện rất nguy hiểm, là phải bị cắt bỏ thói quen xấu.
“Đúng vậy. Cho nên mới nói gan lớn chết no, gan nhỏ chết đói. Chúng ta làm nông dân thật thà là bởi vì chính sách nên mới không dám kiếm nhiều tiền, nhưng thật ra rất nhiều người đều vụng trộm kiếm tiền cả.”
“Vậy cô giáo của con không sợ bị tố cáo sao?” Tần Mỹ Lệ lo lắng nói, nếu bị người ta tố cáo, Sở Thanh cũng khó tránh khỏi liên lụy vào.
“Cô giáo của con làm cho người trong thành, tương đối bí mật, người nông thôn không nghĩ ra mấy người này được đâu. Mẹ yên tâm đi! Chúng con rất cẩn thận.”
Tần Mỹ Lệ nghe nói thế này mới phát giác thấy chuyện Sở Du bán lá dâu tằm là một chuyện cực kỳ nhỏ bé, so với việc kiếm được một khoản mười đồng tiền một ngày thì một ngày Sở Du kiếm được một đồng tiền thề này cũng chẳng tính là gì. Vừa nghĩ như thế nên lá gan của bà cũng lớn hơn một chút.
Sở Du thấy vậy thì cười nói: “Mẹ, tằm sắp kết kén rồi, con thấy lá dâu này cũng chỉ có thể bán được một khoảng thời gian nữa thôi. Chờ kiếm được tiền, chúng ta đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200021/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.