“Thưa cô, có thể nói chuyện với chúng em một chút không ạ?”
Diệp Tiểu Muội nhìn đồng hồ, hơn ba giờ chiều, ăn cơm cũng chẳng sớm như vậy, anh cả Tống không ở nhà, cũng không có người hẹn cô đi dạo phố, về nhà thì cũng chỉ ngủ mà thôi bèn nán lại hàn huyên trò chuyện với các sinh viên.
Đều là người trẻ, mọi người rất nhanh đã hoà nhập, sau khi tan lớp cô Diệp bỗng dưng thay đổi đột ngột thậm chí còn tỏ ý: “Các em có hoạt động ăn uống đi dạo phố xem phim gì đều có thể đến hẹn cô.”
Ở trong các giảng viên đại học chắc chắn chững chạc hiền hòa có một Miss Diệp thanh thuần không làm bộ như vậy, cô nhanh chóng trổ hết tài năng, nổi tiếng toàn trường.
Làm đàn chị thời thượng trước rồi làm cô giáo nổi tiếng, Miss Diệp có vô số lời độn trong giang hồ, giá trị nhan sắc thì không cần nói nhiều, cô học bốn năm đại học thì làm hoa hậu giảng đường bốn năm liên tục, không ngờ tốt nghiệp rồi, làm hoa hậu giảng đường trong các giảng viên đại học vẫn là cô; ở trên người Miss Diệp, thứ càng nổi tiếng hơn vẻ đẹp là sự khoa trương của cô, trang điểm xịt nước hoa mang giày cao gót đều là chút chuyện nhỏ, nghe đồn có người cố ý thống kê, Miss Diệp một năm bốn mùa, xuân hạ thu đông, mặc quần áo không hề giống nhau, dường như trên cơ bản đều là một nhãn hiệu - Cẩm Mạn, chọn đại một bộ quần áo ở trong đó cũng bằng một hai tháng tiền lương của cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835908/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.