Người đàn ông trung niên “bóng đèn” duy nhất cũng tạm thời rời đi, trong không gian nhỏ hẹp chỉ còn lại hai người bọn họ. Tống Thanh Huy bị Diệp Tiểu Muội nháo vào đột ngột nhưng không bị dọa cho luống cuống, ngược lại đưa tay nhẹ nhàng đỡ eo của cô, kẻo để cô hành động quá mạnh làm mình lăn xuống giường.
Nhưng Tống Thanh Huy không ngờ cử chỉ quan tâm nho nhỏ của mình lại bị Diệp Tiểu Muội quen được một tấc lại muốn tiến một thước lý giải thành mời gọi, bây giờ cô không chỉ nhào vào trong n.g.ự.c anh mà còn không khách sáo ngồi lên trên đùi anh, ôm cổ anh dương dương đắc ý.
Thế này thì hơi kích thích rồi, bất kể là trước đây lén lút hẹn họ hay là bước vào phòng của Diệp Tiểu Muội dưới sự ngầm cho phép của Vương Thúy Phân, họ cũng chưa từng ôm ấp như vậy. Tống Thanh Huy lại đỏ bừng cả mặt, đương nhiên vẫn đang cố gắng giữ sự bình tĩnh, vừa đỡ eo của Diệp Tiểu Muội theo bản năng vừa nhẹ giọng nhưng không mất nghiêm nghị mà khiển trách: “Tiểu Muội, mau xuống đi, ở nơi công cộng còn ra thể thống gì nữa!”
Nếu như Diệp Tiểu Muội phối hợp như vậy thì đã không gọi là Diệp Tiểu Muội rồi. Cô làm như không nghe thấy tiếng mắng của Tống Thanh Huy, tiếp tục ôm cổ anh cười híp mắt hỏi: “Anh Tống, anh còn chưa nói cho em đã có chuyện gì xảy ra đâu, em mới ngủ một giấc đã bị kết hôn rồi?”
Anh Tống bị Diệp Tiểu Muội nắm được thóp, trong chốc lát á khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835748/chuong-307.html