Cha vợ con rể đạt được nhận thức chung, đội trưởng Diệp đánh nhịp: "Vậy cứ thế đi, mùng mười tháng chạp các cháu xuất phát, trước nguyên tiêu nhất định phải về đến nhà."
Một tháng thêm mấy ngày, cũng miễn cưỡng tính một tháng. Tống Thanh Huy đương nhiên sẽ không nhắc nhở vấn đề số học của đội trưởng Diệp, chỉ cười nói: "Được, vậy cháu viết thư nói với trong nhà."
Đội trưởng Diệp và Tống Thanh Huy cùng thương lượng chuyện lớn, không chỉ Diệp Tiểu Muội không có chỗ trống xen mồm, anh cả Diệp và anh hai Diệp cũng không có phần nói gì, nhưng sau khi bọn họ bàn bạc xong xuôi Tống Thanh Huy vui vẻ rời khu nhà họ Diệp, anh cả Diệp và anh hai Diệp lập tức khó nén kích động, không thể chờ được nữa hỏi đội trưởng Diệp: "Cha, lần trước thanh niên trí thức Tống… à Thanh Huy không phải nói muốn cho một người chúng con cùng Tiểu Muội đi Bắc Kinh sao, cha định cho ai đi?"
Thanh niên trí thức Tống đã là em rể chắc như đinh đóng cột, không cần bất kỳ người nào nhắc nhở, anh cả Diệp và anh hai Diệp rất rất tự giác thay đổi xưng hô.
Hai anh em bọn họ bình thường cũng rất hoà hợp, là anh em tương thân tương ái, nhưng bây giờ vì trở thành người đi Bắc Kinh, cũng anh tranh tôi cướp không chút nào lập lờ. Anh cả Diệp nói mình là anh cả, anh cả như cha, trọng trách theo em gái đến nhà thông gia nên giao cho anh ấy.
Anh hai Diệp thì lại bày tỏ cũng bởi vì anh là anh cả, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835734/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.