Mấy người nhiều chuyện đều là mấy bà tám, nói cho cùng đều là "con gái", nhìn chằm chằm vào đôi mắt ngây thơ của Diệp Tiểu Muội, bọn họ cũng ngại thừa nhận mình thích cháu trai không thích cháu gái, trong lúc nhất thời vẻ mặt đều có chút ngượng ngùng.
Tất nhiên cũng có người không hài lòng với đáp án này, ví dụ như người nhà mẹ đẻ của Lâm Hồng Mai, Đại Bảo bọn họ mềm mại trắng nõn như vậy, còn là cháu đích tôn của nhà họ Diệp, được ông trời ưu ái, sao có thể thua kém một đứa con gái được. Mẹ Lâm muốn mở miệng kháng nghị, Sở Hàm ở trong đám người bình tĩnh đi đến gần, sờ bé con trong lòng của Diệp Tiểu Muội, cười nói: "Thật là khéo, chị cũng thích con gái hơn. Hơn nữa Tiểu Muội đẹp như vậy, sau này không sinh con gái đáng tiếc vẻ đẹp này của em."
Nhìn đi chị gái thật biết cách nói chuyện, đây mới là cách chính xác khen người ta, dù Diệp Tiểu Muội không muốn sinh con, nghe nói như vậy cũng có chúc xúc động muốn nói "em có thể", quay đầu lại vui vẻ tâng bốc chị gái một phen: "Chị Sở Hàm cũng rất xinh đẹp, nếu như chị sinh con gái, chắc chắn sẽ xinh đẹp ưu tú như chị vậy."
Sở Hàm nhớ đến con gái đời trước, gật đầu không khiêm tốn chút nào: "Chị cũng cảm thấy như vậy."
Hai cô gái không chút xấu hổ nhắc đến đề tài sinh con, làm cho mấy người khác nhìn thấy đều cảm thấy buồn cười, mọi người đều trêu ghẹo nói: "Được được, sau này hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835665/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.