🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Thanh Huy cười đồng ý, sau đó lại giống như vô tình hỏi: "Cậu nói Tiểu Muội bị thím Diệp bắt gặp ăn vụng một mình, có phải xảy ra vào ngày chúng ta từ trên núi trở về không?"

Diệp Quân Hoa không có nghi ngờ anh, cười nói: "Chính là ngày đó, ngày đó là ngày cuối cùng mọi người vào núi cho năm trước." Cho nên anh ấy cũng nhớ vô cùng rõ ràng.

Tống Thanh Huy biết đại khái tại sao Diệp Tiểu Muội bị bắt ăn vụn rồi, nói cho cùng cũng liên quan đến chuyện anh không viết thư trả lời. Diệp Tiểu Muội không biết là tức giận hay là đau lòng, có lẽ là muốn ăn chút thịt bò khô làm dịu tâm trạng, kết quả bị thím Diệp bắt tại trận, thịt bò khô cũng không ăn được, có thể nói là người và tài đều không có.

Nghĩ như vậy, Tống Thanh Huy có chút đồng tình khó hiểu đối với Diệp Tiểu Muội, chính là không biết Diệp Tiểu Muội nhận đả kích gấp đôi, là vì không nhận được sự đáp lại của anh nên khó chịu hơn, hay là mất thịt bò khô làm cho cô khó chịu hơn.

Dựa theo truyền thống tốt đẹp thuơng hương tiếc ngọc, sau khi tiễn Diệp Quân Hoa xong, Tống Thanh Huy theo bản năng muốn trở về ký túc xá tìm chút đồ ngon mang đi an ủi Diệp Tiểu Muội một chút. Chẳng qua mới vừa đi đến cửa phòng, đã bị đồng chí phụ trách ba bữa cơm hôm nay gọi lại, đối phương tò mò hỏi: "Tống Thanh Huy, mới vừa rồi đồng chí Diệp Quân Hoa tìm anh nói gì vậy?"

Một lời thức

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835641/chuong-200.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thập Niên 70: Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 200: Chương 200
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.