Vương Thúy Phân nói đám thanh niên trí thức thích ngủ nướng, tất nhiên cũng không phải một mình bà ấy cảm thấy như vậy, toàn bộ đại đội đều cảm thấy đám thanh niên trí thức tương đối được nuông chiều lười biếng. Có thể nói thanh niên trí thức không cần cù , đi sớm về khuya bằng dân bản xứ, nhưng cũng chăm chỉ hơn Diệp Tiểu Muội rất nhiều. Có lẽ trước kia ở nhà thỉnh thoảng sẽ ngủ đến ngày phơi ba sào, tất nhiên đến nông thôn phải nhập gia tùy tục, trước mắt thanh niên trí thức đại đội Song Cương, lý lịch cạn nhất chính là nhóm người Tống Thanh Huy. Nhưng tính tới tính lui thì bọn họ cũng đến đây hai năm rồi, sắp đầy ba năm, sớm đã quen với nhịp điệu sống ở đây, dù là nghỉ ăn tết, thì khoảng tám chín giờ sáng đã dậy rồi.
Cho nên lúc Diệp Quân Hoa đến, ký túc xá thanh niên trí thức đang lúc náo nhiệt, người ta đã sớm ăn xong bữa sáng, đang ở dưới mái hiên sưởi ấm tán gẫu thuận tiện đánh bài một chút, qua một lát nữa thì chuẩn bị ăn cơm trưa.
Diệp Quân Hoa tới rất kịp thời, thông báo cho Tống Thanh Huy đừng ăn cơm ở ký túc xá thanh niên trí thức, nhưng mà Tống Thanh Huy nhận được lời mời của anh ấy thì lập tức mơ màng.
Ngay mới vừa rồi, còn có thanh niên trí thức tán gẫu nói hôm nay nhà đội trưởng Diệp rất là náo nhiệt, tới rất nhiều khách, nghe nói đều là anh chị em gái nhà mẹ đẻ của chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835640/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.