"Con vui thay anh ba đó, anh ấy quá may mắn!" Vẻ mặt Diệp Thư Hoa chân thành ngồi xổm ở trước mặt đồng chí Vương Thúy Phân, tỏ vẻ tính toán rõ ràng.
"Cha và các anh đúng lúc bắt được heo rừng về, một con đã lớn như vậy, nhà chúng ta ít nhất có thể chia hai, ba cân thịt heo rừng!"
"Sau đó thì sao?"
Diệp Tiểu Muội chính nghĩa lẫm liệt tự nhiên đề nghị: "Vừa vặn anh ba trở về, chúng ta nấu ít đồ ăn ngon bồi bổ sức khỏe cho anh ấy đi!"
Vương Thúy Phân còn chưa phản ứng, Diệp Quân Hoa ở đằng sau đã không nhịn được "xì" nở nụ cười. Nếu như anh ấy không tới cửa nghênh đón Tiểu Muội lại bị cô không nhìn thấy, mà chỉ cần thấy màn biểu diễn hay như hát của cô, có lẽ đã cảm động không thôi, cho rằng em gái ngốc thật sự mỗi ngày ở nhà đều nhớ tới anh ấy.
Nhưng bây giờ, trong lòng Diệp Quân Hoa không hề gợn sóng, trực tiếp ôm cánh tay xem cuộc vui.
Cuối cùng Vương Thúy Phân cũng chịu ngẩng đầu, trước tiên liếc nhìn anh ba đang cười vui vẻ, lại nhìn con gái út một lòng một dạ lừa ăn gạt uống, hỏi ngược lại: "Đến náo nhiệt con cũng không xem mà chạy thẳng về nhà, là vì nói việc này với mẹ?"
Diệp Thư Hoa chớp mắt, đột nhiên chột dạ một trận. Náo nhiệt có hay đi nữa cũng không sánh được với ăn thịt, cô vì nhìn thấy hi vọng ăn thịt từ tin anh ba về nhà nên không thèm xem náo nhiệt, không trêu chọc nam thần nữa, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835606/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.