Quả thật Vương Thúy Phân đặt việc trong tay xuống nghe cô giới thiệu, ngay cả Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Tiểu Muội. Chẳng qua ngay sau đó lại cúi đầu làm việc, không quan tâm đến đề nghị của cô, đại khái cảm thấy cô em chồng này là người không lên được mặt bàn, nghĩ đúng cách để lười biếng cũng rất phù hợp với tính cách của cô. Tuy nhiên, mẹ chồng không đồng ý là được.
Chị em dâu gả vào nhà họ Diệp không đến hai năm, nhưng ngoài sáng trong tối đã có vô số lần ra chiêu, vì vậy vô cùng hiểu rõ lẫn nhau. Ít nhất lúc Diệp Tiểu Muội vẫn còn có lòng tin tràn đầy là mẹ cô nhất định sẽ xem đề nghị của cô giống như nhặt được bảo, thì Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cũng đã đoán được mẹ chồng hoàn toàn sẽ không để cho cô em chồng làm ẩu tả như vậy.
Tất nhiên các cô cũng sẽ không, may khe hở chăn là chuyện rất đơn giản, cần may nút áo làm gì?
Giống với các cô nghĩ, Vương Thúy Phân nghe xong dừng một chút, lắc đầu: "Không được."
DTV
"Tại sao?" Diệp Tiểu Muội thật sự không tin vào lỗ tai của mình.
"Con cho rằng nút áo không cần tiền hả?"
Diệp Tiểu Muội trợn to hai mắt: "Nhà chúng ta nghèo đến mức ngay cả nút áo cũng không mua nổi?"
"Xem như mua được nút áo, cũng không cần thiết làm mấy chuyện vô bổ này." Mặc dù vẫn luôn gọi con gái là con gái ngốc, nhưng Vương Thúy Phân cũng thật ra rất thích sự lanh lợi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835589/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.