“A.” Nhan Lăng nhìn theo bóng lưng của chị cả, ánh mắt tràn ngập ao ước, cô cũng muốn chạy ra ngoài chơi, nhưng mà nhỏ quá chưa chạy được, chỉ để người lớn bế, muốn đi đâu cũng không thể tự mình quyết định.
“Để mẹ pha sữa bột cho con.” Từ Kim Yến rửa mặ, thay quần áo mới cho con gái, rồi bước vào bếp pha sữa, đặt Nhan Lăng ngồi lên ghế trong bếp: “Bé Cưng ngồi ngoan.”
Nhan Lăng biết đang chuẩn bị bữa sáng cho mình, nghe lời ngồi im trên ghế: “Ngoan.”
“Ừ, ngoan lắm.” Từ Kim Yến cũng phụ họa theo, tay nhanh thoăn thoắt: “Bé Cưng ăn no rồi chúng ta sẽ đi làm kiếm tiền, còn mua thịt đổi bữa cho con chứ.”
“Thịt.” Nhan Lăng cũng đọc theo, cô biết thịt là cái gì, ăn rất ngon, nhưng mà ăn được một lần vẫn chưa được ăn tiếp.
“Đúng, ăn thịt, hai ngày nữa sẽ mua thịt cho Bé Cưng ăn.” Từ Kim Yến pha xong sữa bột, bưng đến cạnh con gái bắt đầu cho ăn: “Bé Cưng ăn sáng nào.”
Bình thường đến bữa ăn Nhan Lăng sẽ không nghĩ đến chuyện khác, giống như hiện giờ Từ Kim Yến đưa một thìa cô lại uống một thìa, uống xong thì chờ thìa tiếp theo, chưa đầy mười phút đã ăn xong nửa bát sữa bột.
Từ Kim Yến đã quen với tốc độ ăn của cô từ lâu, ăn xong thả muôi bát xuống chậu: “Đợi lát nữa mẹ bế Bé Cưng nhé, giờ phải đi rửa sạch bát đũa, không thì bữa trưa Bé Cưng không có bát ăn cơm.”
Nhan Lăng rất nghiêm túc trong những chuyện liên quan đến ăn cơm, nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990149/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.