Hà Văn Viêm không quan tâm, căn bản cũng không thấy đau, cậu chỉ để ý đứa nhỏ trước mặt, cậu muốn ôm đứa nhỏ về nhà, nhưng đừng nói là ôm, chỉ kéo thôi cũng không kéo được. Xoắn xuýt một hồi, quyết định tự mình đi tìm đứa nhỏ, đứa nhỏ không chịu đi với cậu, cậu đi theo cô là được. Nghĩ xong một tay nắm lấy chân Nhan Lăng, một tay đẩy Trần Trân ra.
“Con lại muốn làm gì?” Trần Trân bất đắc dĩ nói.
Nhan Lăng vẫn đứng bên cạnh nhìn, nhưng mà đối phương hở tý lại nắm chặt chân cô, Nhan Lăng cảm thấy hơi khó chịu, không nhịn được đá chân: “Đản!”
Hai chữ nói ra quá phức tạp, nói một tiếng cũng được.
Hà Văn Viêm dừng lại nhìn cô.
Nhan Lăng lại vùng vẫy chân: “A…” Đau.
“Nha…” Hà Văn Viêm đáp lại một tiếng, buông ra tay, trườn xuống đất.
“Hai đứa nhỏ còn bắt chuyện kìa.” Từ Kim Yến dở khóc dở cười: “Chị xem không cần chúng ta bận tâm, không phải đứa nhỏ tự thả ra sao.”
“Vừa mới thả ra đã gây sự, đứa nhỏ này hư hơn Bé Cưng nhiều.” Trần Trân bị cậu giãy không chịu được, đành thả xuống: “Để xem con định làm gì.”
Chị mới nói xong đã thấy con trai chạy vào lồng ngực người ta.
Hà Văn Viêm muốn tìm Nhan Lăng, có điều Nhan Lăng ngồi trong ngực Từ Kim Yến, người khác nhìn vào chỉ thấy cậu không muốn mẹ ruột, muốn nhào vào lòng người khác.
“Không chừng Văn Viêm cảm thấy cháu không phải mẹ ruột nó, đang đi tìm mẹ ruột đây mà.” Bà lão ôm đứa nhỏ ở bên cạnh bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990146/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.