Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, người lớn trong nhà đã thức dậy. Bán lợn là chuyện lớn, Nhan Ái Quốc cùng cha nhảy vào chuồng bắt lợn. Vu Quế Hương đứng trước sân làm cơm cho hai người. Bán lợn thì phải cần đến trạm thu mua trên thị trấn, đi sớm về sớm, hiện giờ đã sắp đến tết, ngày nào cũng có người đi về nơi đó, nhanh nhất thì buổi chiều về đến nhà. Bởi vậy bà không những cần làm cơm mà còn chuẩn bị lương khô cho buổi trưa.
Vu Quế Hương tất tả làm cơm, chuẩn bị lương khô, sắp xếp xe kéo. Đợi đến khi hai cha con Nhan Ái Quốc lùa lợn lên xe rời đi bà mới rảnh rỗi. Thấy sắc trời vẫn còn sớm, bà về nằm nghỉ một lát, nhưng mà về đến phòng, trong lòng thấp thỏm lăn lộn không ngủ được.
Lại qua một lúc, Vu Quế Hương nghe thấy gà trống nhà ai đang gáy, chợt nhớ ra tại sao bản thân không ngủ được, bà còn đang băn khoăn một chuyện.
Phủ thêm lớp áo khoác bằng vải bông, Vu Quế Hương cầm cây nến mở cửa bước ra chỗ nuôi gà sau sân nhà. Trời tối, đám gà đang co người trên chiếc cọc gỗ, nghe thấy tiếng động thì cục cục vài tiếng. Vu Quê Hương mặc kệ, cầm nến soi thấy một đống trứng gà nhỏ, trong lòng bà xoay vòng vòng.
…
Trẻ nhỏ lớn nhanh như thổi, chẳng mấy chốc đã qua hơn nửa năm, Nhan Lăng hiện giờ được tám tháng, thời gian này cô đã biết lẫy, bò và ngồi, chờ thêm ít lâu nữa là tự mình đứng dậy được. Càng muốn ra ngoài, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990141/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.