“Ái Quốc, hôm qua con có nhặt trứng gà không?” Nghĩ mãi không ra, Vu Quế Hương đành hỏi con trai.
“Mẹ, chẳng phải chập tối nào mẹ cũng ra nhặt trứng gà sao, sao có thể quên nhặt được.”
“Cũng đúng.” Vu Quế Hương gật đầu: “Chắc là không có gà trống giành thức ăn, bọn chúng ăn nhiều hơn cũng đẻ nhiều hơn.”
Càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán này rất có lý, Vu Quế Hương bỏ trứng gà vào trong bếp. Trời lạnh có thể bỏ ở đây, lại thêm còn cho mấy đứa nhỏ ăn, không giống như mùa hè phải đặt trong phòng.
Buổi tối thu được tám quả trứng gà, Vu Quế Hương không nhịn được thầm lẩm nhẩm, không biết con gà trống này đã giành mất bao nhiêu thức ăn đây? Hơn nữa trước kia trong nhà không có gà trống cũng không thu được nhiều trứng như này, chuyện này là sao?
Vu Quế Hương lẩm nhẩm vài câu rồi cất trứng gà đi, nhìn chiếc bình đã xếp được quá nửa. Mấy hôm trước bà vừa bán trứng gà, một bình này chứa được năm mươi quả, trong nhà nhiều trẻ nhỏ, một ngày tích góp được hai ba quả đã rất tốt, nửa tháng mới gom được đầy, lần này sao nhanh như vậy?
Buổi tối đi ngủ, Vu Quế Hương không nhịn được lải nhải cùng Nhan Thủ Sơn: “Hai ngày qua gà mái đẻ nhiều hơn lúc trước rất nhiều, mỗi ngày nhặt được tám quả.”
“Tưởng đẻ nhiều thì càng tốt?” Nhan Thủ Sơn ngáp một tiếng: “Ít cũng kêu mà nhiều cũng kêu.”
“Tôi đã nói câu nào đâu.” Vu Quế Hương giận, đánh vào người ông: “Giá mà ngày nào cũng được tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/990140/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.