Nghĩ thế nào vẫn thấy hai chữ “Cẩu Đản” này hơi quen tai, chỉ là không nhớ ra đã nghe được ở đâu, Nhan Lăng lắc đầu ăn tiếp, ai quản chuyện không đâu làm gì, ăn cơm mới là quan trọng nhất.
“Xem con bé ăn ngon chưa kìa, sáng mai mẹ sẽ hầm cho hai con cá, bây giờ không đủ sữa thì dặm thêm vài bữa xem sao, nếu không đủ sẽ uống thêm sữa bột.” Vu Quế Hương nhìn cháu gái, nhìn thế nào cũng thấy vui vẻ.
“Mẹ, trong nhà đâu có sữa bột, không dễ mua lắm nhỉ?”
Vu Quế Hương đáp: “Ông cụ Hà sát vách có đưa sang một ít, mẹ thấy con bé thích ăn, để dì con xem trước đã, nếu không mua được thì mẹ nói khéo với bác gái Hà, nhờ cha của Lâm Tử mua nhiều hơn.”
Từ Kim Yến ngẩng đầu nói: “Nhà ông ấy còn có đứa nhỏ sao mua được nhiều sữa bột.”
“Để xem đã, bằng không thì bảo Ái Quốc đi mua mạch nha, cái này dễ mua hơn sữa bột.” Nói xong chính bản thân bà cũng không chắc lắm, mạch nha dễ mua hơn sữa bột thật, nhưng sữa bột thực sự không thể mua, còn mạch nha thì may mắn có thể gặp được.
“Vâng.” Cảm thấy không thể mua được sữa, Tử Kim Yến đau lòng ôm con gái lên: “Đợi ban đêm cho con bé ăn thêm bữa nữa.”
Nhan Lăng thấy hết sữa, tuy rằng vẫn chưa no nhưng còn tốt hơn đói bụng, hết sữa thì hết sữa.
“Hết sữa rồi hả? Nếu không mẹ luộc cho hai quả trứng gà, ăn nhiều thì mới có nhiều sữa.”
Từ Kim Yến vốn định không ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/235113/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.