"Mẹ, con biết sai rồi, lần sau sẽ không thế nữa."
"Con đấy, cứ ỷ vào việc mẹ không nỡ làm gì con." Vu Quế Hương bất đắc dĩ nói.
Biết làm sao được, đứa trẻ mà bà nuôi lớn như một đứa con gái đã vất vả hầu hạ gia đình bọn họ, sinh ra và nuôi nấng mấy đứa con ngoan ngoãn như vậy, dẫu sao cũng không thể tức giận vì mấy chuyện này.
"Mẹ là tốt nhất." Từ Kim Yến cười nịnh nọt.
"Chỉ nói là giỏi." Vu Quế Hương cũng cười: "Hôm nay là ngày mồng tám tháng Chạp, lẽ ra nên bưng một bát đến cho con nhưng mẹ nghĩ toàn là nước, cũng không có gì tốt. Đúng lúc hôm qua dì của con đến cầm theo nửa túi đường đỏ, để lát nữa mẹ nấu cháo gạo kê cho con ăn bồi bổ cơ thể."
"Mẹ, con ăn tạm gì đó cũng được." Từ Kim Yến bất đắc dĩ, đường đỏ, gạo kê đều là đồ tốt, khó khăn lắm trong nhà mới có ít đồ này, thoáng cái đã ăn hết đến lúc đó lấy gì cho mấy đứa nhỏ ăn.
"Vậy sao được, ta còn đang muốn để Ái Quốc đưa phiếu thịt trong nhà cho dì của con đây. Chúng ta không hay đi lên thị trấn, tin tức không nhanh nhạy bằng dì của con, đưa cho dì con rồi, chờ thịt đến thì mua cho con cái móng heo để bồi bổ." Vu Quế Hương bấm ngón tay tính xem bồi bổ cơ thể cho con dâu như thế nào.
"Mẹ à, thật sự không cần đâu." Quanh năm suốt tháng không được ăn thịt lợn mấy lần, Từ Kim Yến không muốn dùng hết phiếu thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nuong-chieu-phuc-nu-ba-tuoi-ruoi/235106/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.