Dương Cầm thấy anh nôn nóng như vậy mới cười một tiếng: “Vậy không nói nữa, chúng ta chỉ nói cầu hôn, bàn ngày cưới.
”Diệp Phong Thu mang vẻ mặt nặng nề, một đám đàn bà léo nha léo nhéo nửa ngày, cuối cùng sự việc cũng về đến chủ đề chính rồi!Ông ta vừa định há miệng thì nghe thấy Cao Hồng Anh nói với Hạ Thu Mai: “Hôm qua hai đứa trẻ có tới tòa nhà bách hóa đặt một ít vật dụng kết hôn, mấy thứ lớn như bàn trang điểm với vài cái khác sẽ trực tiếp chuyển đến nhà chúng tôi, sau này hai đứa trẻ cũng phải sắm thêm những đồ đạc khác, chỗ tiêu tiền cũng nhiều cho nên tiền sính lễ chúng tôi cũng dựa theo ý của Bảo Châu, quyết định là một trăm hai mươi đồng.
”Hạ Thu Mai vốn đã đồng ý chuyện này cho nên hiển nhiên cũng không thành vấn đề, không hề nghĩ ngợi mà đáp: “Được, chỉ cần tụi nhỏ vui vẻ, con bé nói bao nhiêu thì tôi cũng không có ý kiến.
”Diệp Phong Thu lại nhíu chặt mày, trưởng bối nhà họ Lục cũng không hiểu chuyện giống con mình, mấy món đồ lớn đó vốn mua rồi đưa tới nhà họ Diệp cũng sẽ bị coi thành của hồi môn đưa về, cho nên chắc hẳn nên đòi thêm một ít tiền sính lễ mới phải, ai biết bọn họ vẫn chỉ cho có một trăm hai mươi đồng tiền sính lễ!Thật là một gia đình không biết làm người!Ông ta liếc xéo nhìn Hạ Thu Mai, lạnh lùng bảo: “Tiền sính lễ là tâm ý, càng nhiều càng nặng, bà đồng ý lung tung làm gì? Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-phu-phan-cong/3839637/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.