Mà Diệp Phong Thu ở bên ngoài tuy rằng trong lòng bất mãn nhưng bây giờ chuyện phải làm đương nhiên vẫn phải làm, cho nên sau khi bọn họ vào nhà, ông ta đi qua vớt từng cái bát một trong chậu mà Hạ Thu Mai vừa mới rửa xong lên.
Có hàng xóm nhìn ông ta mới sáp lại gần hỏi: “Đối tượng của Bảo Châu nhà các ông trông gia cảnh cũng không tồi, xách túi lớn túi nhỏ tới, tôi còn nhìn thấy cả thịt nữa, mà hình như còn mang cả thuốc lá với rượu thì phải?”Vừa rồi trong lòng Diệp Phong Thu còn rất bực mình cho nên cũng không để ý bọn họ mang gì tới, chẳng qua vừa rồi hình như trong tay Lục Thiệu Huy xách thứ gì đó hình khuôn dài, tạm thời cứ cho là thế đi, cho nên đương nhiên ông ta cũng muốn khoe khoang một chút: “Đúng, có mang tới, lần trước cũng mang, ngày khác lại mời các ông uống hai chén.
”Người đó vỗ lên bả vai ông ta: “Được, lão Diệp, trước đây sao không nhìn ra được Bảo Châu nhà các ông có triển vọng như vậy chứ, có thể gả đến nhà bọn họ sau này ông cũng có thể hưởng phúc rồi, đám người chúng tôi cũng ngưỡng mộ chết mất.
”Trong lòng Diệp Phong Thu hoàn toàn không vui vẻ nổi, vừa rồi cán sự Hội phụ nữ phố kia đã nói ông ta một trận với giọng rất kỳ lạ, nếu lát nữa ông ta tăng sính lễ lên cao, vậy chẳng phải chủ tịch Hội phụ nữ kia sẽ lấy luật hôn nhân gì đó ra đè đầu ông ta hay sao?Sính lễ còn không lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-phu-phan-cong/3839636/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.