Cô đang nghĩ lại nghe thấy người đàn ông gọi cô: “Diệp Bảo Châu!”Diệp Bảo Châu “hả” một tiếng: “Gì thế?”Lục Thiệu Huy thấy cô lơ đãng, cũng chặt đứt suy nghĩ muốn thảo luận chuyện vừa rồi với cô mà trực tiếp quay người đẩy xe rời đi, qua một lúc, anh lại quay đầu: “Chuyện tối nay, tôi sẽ cho cô một lời giải thích.
”Anh nói xong lời này, không đợi Diệp Bảo Châu đáp lời đã trực tiếp rời đi.
Diệp Bảo Châu sững sờ, anh có ý gì? Cho một lời giải thích? Giải thích cái gì? Lẽ nào anh muốn chịu trách nhiệm và kết hôn với cô?Chắc không phải đâu? Điều kiện cá nhân của anh tốt như thế, không có khả năng vì chuyện này mà nhìn trúng mình chứ? Càng huống chi, anh còn biết Tạ Gia Hòa nữa.
Diệp Bảo Châu vốn muốn nói thẳng với anh là không, nhưng nhìn bóng lưng của người đàn ông thẳng tắp, miệng há ra rồi lại như bị ếm bùa, vậy mà lại không nói ra được một chữ nào, lỡ như lời vừa rồi của anh không giống như cô hiểu thì sao, vậy nói ra cũng lúng túng biết bao.
Cho nên đợi sau khi bóng lưng của anh đi xa, cô nhanh chóng quay người đi vào đại viện.
Trong đại viện không lớn này có hai mươi mấy hộ gia đình sinh sống, mỗi một hộ gia đình đều chỉ được phân cho một phòng đơn khoảng hai mươi mét vuông.
Nhà họ Diệp cũng thế, một gia đình gần mười người chen chúc với nhau, cộng thêm nồi niêu xoong chảo, một đống tạp vật bày ra lại càng chật chội hỗn loạn hơn.
Khi Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-phu-phan-cong/3839602/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.