Xem chừng chuyện tối nay đành đợi sau này từ từ tìm ả đàn bà đó tính sổ vậy, cô gật đầu: “Được, chuyện này cứ thế trước đi.
”Sau khi thấy cô đáp lời, có người nhìn Lục Thiệu Huy: “Đồng chí Lục Thiệu Huy, bên hội trường chúng tôi vẫn chưa trang trí xong, cậu có xe đạp, làm phiền cậu đưa Bảo Châu tới bệnh viện được không?”Bị người tính kế như vậy khiến trong lòng Lục Thiệu Huy cũng bốc lửa giận, nhưng bọn họ thật sự không có bằng chứng, bây giờ Diệp Bảo Châu lại đang thở hổn hển, bộ dáng sắp ngất đến nơi, anh chỉ có thể đưa cô tới bệnh viện khám trước: “Được.
”Bọn họ xuống lầu, Tống Minh Trân và Tạ Gia Hòa không biết đã đi đâu từ lâu, đến bên ngoài câu lạc bộ, sắc trời đã rất tối, chỉ có thể mượn ánh đèn thưa thớt xa xăm chiếu tới mới có thể nhìn thấy mặt đường, một cơn gió thổi qua khiến đầu óc hỗn loạn của Diệp Bảo Châu tỉnh táo hơn vài phần, cô nhìn thấy người đàn ông dắt xe đạp sau đó đi tới trước mặt cô, giọng nói hờ hững: “Lên xe, tôi đưa cô tới bệnh viện.
”Diệp Bảo Châu vốn cũng không định tới bệnh viện, bây giờ nghe giọng nói bất mãn của anh đương nhiên cũng rất thức thời: “Không cần, tôi về nhà tắm là được, xin lỗi vì chuyện tối nay.
”Cô nói xong, cầm đèn pin dựa theo ký ức của mình quay người đi về nhà.
Nghĩ đến chuyện vừa rồi bị cô bắt nạt, Lục Thiệu Huy thật sự có hơi không muốn quản, nhưng nhìn thấy bước chân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-phu-phan-cong/3839601/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.