"Thẩm...... Như Quy?" Dương Bình kinh ngạc nhìn người đàn ông sắc mặt âm trầm đang đứng ở cửa bếp.
Thẩm Như Quy dáng người cao thẳng, cửa phòng bếp cao khoảng 2 mét, anh đứng ở đó, lập tức chắn gần hết ánh sáng bên ngoài.
Ánh mắt anh nặng nề liếc nhìn Dương Bình, sau đó liền rời đi, đối mặt với mọi người trong bếp, giọng nói khi nói chuyện vẫn lạnh lùng trước sau như một, nhưng lần đầu tiên khiến lòng người rét run một cách vô cớ.
"Lúc trước quyết định để Giang Sơ Nguyệt tới đây nấu cơm cho mọi người, là đã trưng cầu qua ý kiến của mọi người, các cậu cũng đồng ý rồi. Hiện giờ, vừa mới nếu được một bữa sáng, thì đã có ý kiến rồi?"
Nghe vậy, mọi người hai mặt nhìn nhau, nhất thời không ai nói chuyện.
Nói thật, đã ăn bữa sáng Giang Sơ Nguyệt nấu, ý kiến là không hề có, không chỉ không có ý kiến, mà còn giơ ngón cái lên nữa đấy.
Hương vị thậm chí ăn ngon ngoài dự kiến, quả thức khiến người ta kinh ngạc cảm thán đó được không?
Nguyên liệu nấu ăn đều là đồ bình thường mọi người đều ăn, nhưng thành phẩm được nấu ra, không chỉ hương vị phong phú, mà còn có khô có loãng và nộm nữa, phối hợp với nhau hết sức đồng đều.
Mấu chốt là, lương thực sử dụng thế nhưng còn tiết kiệm hơn một ít so với bình thường họ nấu nữa đấy.
Cho nên, ai sẽ có ý kiến???
Chỉ là, Dương Bình nhắc tới chuyện công điểm...... Con người luôn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3557704/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.