"Chó Con, cẩn thận."
Không đợi Thẩm Như Quy trả lời, Giang Sơ Nguyệt đã thấy Chó Con trực tiếp vọt tới gốc cây thô to như con hươu ngốc, toàn thân nằm trên người lợn rừng.
"Không sao, anh thấy lợn rừng không còn thở nữa." Giọng nói của Thẩm Như Quy từ trên đỉnh đầu truyền tới
Giang Sơ Nguyệt vốn đã bước ra một bước thì dừng lại, cô nhìn vào mắt Thẩm Như Quy, chớp chớp.
"Cho nên, gà rừng cũng là sau khi bị em lải nhải như vậy, rồi tự sát?"
Giang Sơ Nguyệt lại chớp chớp mắt, cô muốn gật đầu nói "Đúng vậy", nhưng nhìn gương mặt không thể phân biệt cảm xúc của Thẩm Như Quy thì do dự một hồi, nhỏ giọng nói: "Có thể là động vật trong núi thành tinh rồi, thấy em gầy nên thương em?"
Thẩm Như Quy tức cười, anh nghĩ thầm, thời buổi này ai mà không gầy đến da bọc xương, bọn động vật trong núi này lại cố tình thương em?
Không thấy Thẩm Như Quy trả lời, Giang Sơ Nguyệt mím môi suy nghĩ, lại nói: "Hoặc là, chúng nó cũng biết nhà bọn em cuối cùng cũng phân gia rồi, cũng thấy vui cho bọn em, cho nên..."
"Được rồi." Giang Sơ Nguyệt thỏa hiệp, buông tay, "Dù sao chính là như anh thấy, nhưng nếu anh hỏi em nguyên nhân thì em cũng không biết, em cũng không nói rõ được."
Dưới ánh mặt tĩnh lặng của Thẩm Như Quy, Giang Sơ Nguyệt thật sự đoán không ra suy nghĩ trong lòng anh.
Đương nhiên, cô không hề có suy nghĩ rằng Thẩm Như Quy sẽ nộp cô cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-dau-bep-xinh-dep/3495762/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.